Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế: Chương 20

 Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế

Chương 20

Biểu cảm của Phong Bất Yếm không thay đổi quá mức rõ ràng, nhưng ngay cả thần kinh thô như Long Nham cũng mơ hồ nhận ra có gì đó không đúng.

Hắn ta yên lặng nuốt xuống mấy lời chưa kịp nói xong, thật cẩn thận hạ thấp giọng hỏi: "Đầu nhi? Sao vậy? Có gì không đúng à?"

--- Đây là quá không đúng thì có!

Tiểu ngư nhân trong vỏ trứng thầm nghĩ, đôi mắt màu xanh xinh đẹp tràn đầy kh.iếp sợ và hoài nghi, cậu hỏi: "Tiểu Bá, tuyến thế giới của chúng ta chắc chắn không sai chứ?"

Linh Linh Bá chần chờ một lát: “Không, không sai mà!”

"Cho nên chị dâu? Là chị dâu mà tui đang nghĩ đến đúng không?" Sở Thời Thời chọc chọc quang cầu hệ thống: "Phong Bất Yếm có đối tượng từ lúc nào vậy?"

Câu hỏi này Linh Linh Bá không có cách nào trả lời được, đừng nói nó, ngay cả bản thân Phong Bất Yếm cũng không biết, từ khi nào hắn đã được sắp xếp cho một 'đối tượng'.

Phong Bất Yếm nheo mắt: "Chị dâu gì cơ?"

"Chính là... chính là cái này nè!" Long Nham giơ ngón út lên hoa tay múa chân một lúc: "Ngày hôm qua trong khi gọi điện, chúng ta đều nghe được. Đầu nhi lúc đó anh đang nói chuyện với chị dâu đúng không?"

Phong Bất Yếm: "...?"

Trong khi gọi điện ngày hôm qua?

Chẳng phải là ---

Hắn hơi hơi cúi đầu, không dấu vết nhìn thoáng qua viên đá nhỏ yên yên tĩnh tĩnh nằm trong túi lông nhung mềm mại giống như cái gì cũng không biết gì kia.

Thấy Phong Bất Yếm không nói lời nào, Long Nham cười hì hì: “Đầu nhi cũng thật là, yêu đương cũng đâu phải chuyện gì cần giấu diếm đâu, sao lại không nói với chúng ta một tiếng? Nếu không phải vừa lúc bị nghe được, anh còn định gạt chúng ta đến khi nào?"

"Chúng ta cũng không biết chị dâu thích gì, cho nên mỗi người đều chọn một ít, nhưng mà vẫn chưa đặt hàng. Đầu nhi anh giúp chúng ta nhìn thử xem chị dâu thích cái nào."

Long Nham không ngừng lải nhải: "Em chọn một vài viên đá siêu cấp xinh đẹp, Cửu Tùng nói muốn tặng trang sức phòng ngự đặc chế của Cửu Vĩ Hồ tộc, Thanh Âm thì định đưa một khẩu súng bắn tỉa, An Tư chọn một chiếc huyền phù thể thao..."

Phong Bất Yếm không hé răng, yên lặng nhìn thoáng qua quang bình mà Long Nham đưa đến trước mặt hắn. Trên đó là danh sách lễ vật, sau đó hắn có chút ngoài ý muốn phát hiện, những viên đá xinh đẹp mà Long Nham nhắc đến quả thật là những viên xinh đẹp, chứ không phải là ‘cục đá xinh đẹp trong mắt hắn ta’.

Những viên đá này một viên lại to hơn một viên, mỗi một viên nếu đem ra hội đấu giá đều có giá trị liên thành.

Tiểu nhân ngư trong cục đá trứng mở to mắt, oa một tiếng: "Đúng là chịu chơi mà!"

Phong Bất Yếm chớp mắt một chút, hắng hắng giọng, nói: "Yên tâm đi, cậu ấy chắc chắn sẽ thích những lễ vật này. Vậy tôi liền thay cậu ấy cảm ơn mọi người trước."

"Vậy thì em yên tâm rồi." Long Nham hê hê cười ngốc hai tiếng, cả người thoạt nhìn càng khờ khạo hơn, "Cho nên... Đầu nhi, khi nào anh mới đưa chị dâu đến ra mắt, để mọi người làm quen một chút?"

"Làm quen một chút?" Phong Bất Yếm nhướng mày, nhấc chân đi về phía tinh hạm: “Tôi cảm thấy, cái này hẳn là không quá cần thiết."

"Không cần thiết?" Long Nham ngơ ngác lặp lại: "Tại sao cơ?"

"Bởi vì cậu ấy đã ở đây rồi." Phong Bất Yếm khẽ cười một tiếng, giơ túi lông nhung mềm mại trong tay lên: "Này, đây chính là 'chị dâu' mà các cậu tâm tâm niệm niệm."

Tiểu nhân ngư rụt rụt chóp đuôi: "Ý da? Đây là công khai rồi sao!"

Linh Linh Bá: "...Cái gì? Ê đợi đã? Sao tự nhiên lại thành chị dâu rồi?" Rõ ràng nó đã nghe hết toàn bộ đoạn nói chuyện rồi mà, sao lại lại lại không theo kịp diễn biến thế này?

Long Nham sửng sốt: "Đây... đây đâu phải chị dâu đâu, đầu nhi, đây chẳng phải là viên đá xinh đẹp lần trước anh không cho em chạm vào ư?"

"Đúng vậy, đây là viên đá nhỏ bảo bối của tôi." Phong Bất Yếm mặt không đỏ tim không loạn nói: "‘Chị dâu’ mà các cậu nghe thấy, chẳng phải chính là viên đá nhỏ này sao?"

Một câu ngắn ngủi, gần như khiến CPU trong não Long Nham cháy hỏng.

Ước chừng qua một hồi lâu sau, Long Nham mới đột nhiên phản ứng lại đây: "Cho nên thật ra không có hề chị dâu? Đều chỉ là hiểu lầm?"

Phong Bất Yếm cười như không cười: "Cậu nói thử xem?"

Long Nham: "...Sao có thể! Ngay cả An Tư và Cửu Tùng bọn họ đều nói là chị dâu! Còn bảo muốn cùng chọn lễ vật cho chị dâu nữa! Cửu Tùng, mấy người cũng--"

Hắn ta muốn gọi những bạn nhỏ ở phía sau lên đây nói chuyện, nhưng vừa quay đầu đã phát hiện, sau lưng hắn ta không biết từ khi nào đã vắng tanh, mấy người Cửu Tùng lúc đầu ở chỗ này đã biến mất không dấu vết.

Trên phi thuyền truyền tới giọng nói của An Tư: "Long đại ngốc! Còn ngây ra đó làm gì! Chỉ còn thiếu mình cậu thôi đó!!!"

Long Nham: "..."

Chếc tiệt!

Cho nên hắn ta lại lại lại bị lừa nữa ư?!

"Đi thôi Long đại ngốc." Phong Bất Yếm hiếm khi dùng tới tên ‘cún cơm’ chuyên dụng mà An Tư đặt cho Long Nham: "Đúng rồi, lễ vật gặp mặt cho 'chị dâu' cũng đừng quên đấy!"

Long Nham a một tiếng: "Không có chị dâu cũng muốn lễ vật sao?”

"Đương nhiên là muốn, danh sách lễ vật tôi cũng đã nhận hết rồi, không có đồ thì sao được chứ?" Phong Bất Yếm cười tủm tỉm cao giọng nói: "Các cậu cũng đừng quên đưa lễ vật, tôi đã nhớ kỹ hết rồi."

Âm thanh cười đùa trên tinh hạm lập tức im bặt, vài tiếng thở dài lặng lẽ vang lên.

"Ai nha, xem ra đội trưởng hơi hơi tức giận thật rồi."

"Chơi quá đà rồi..."

"Huhuhu, sớm biết vậy đã không nói sẽ tặng xe huyền phù thể thao. Chính tôi còn chưa có xe thể thao nữa mà!!"

Hồ ly tóc bạc đột nhiên sờ sờ cằm, ánh mắt sắc bén: "Mọi người không cảm thấy có gì đó kỳ lạ à?"

An Tư đang rưng rưng ngồi đếm số dư còn lại trong tinh tạp ngẩng đầu lên: "Cái gì kỳ lạ?"

"Đội trưởng nói tối hôm qua anh ấy nói chuyện với một hòn đá. Bản thân chuyện này đã đủ kỳ lạ rồi, đúng chứ?" Cửu Tùng hơi hơi nheo mắt lại, trong đồng tử xanh lục lóe lên chút sắc thái khó hiểu: "Quan trọng nhất là, tại sao đột nhiên anh ấy lại mang theo một viên đá cùng đi ngâm suối nước nóng?"

Mấy người lập tức im lặng. Hiển nhiên cũng không có cách nào trả lời câu hỏi này của Cửu Tùng.

"Ngâm suối nước nóng với một viên đá..." Đồng tử của An Tư trống rỗng: "Ngay cả Long đại ngốc cũng không đến mức biến thái như vậy..."

Thanh Âm theo bản năng muốn phản bác, không được nói xấu đội trưởng, nhưng không hiểu sao lại có chút nói không nên lời.

--- Lần này An Tư giống như, giống như cũng không hẳn là nói bậy. Đây hình như là sự thật thì phải?

"Được rồi, đừng tụ tập ở chỗ này nữa." Phong Bất Yếm đã bước lên tinh hạm, nói với mấy người còn đang đứng ở cửa: “10 phút cuối cùng, kiểm tra lại một lần nữa toàn bộ thiết bị và đồ dùng đã chuẩn bị đầy đủ hết chưa. Nơi chúng ta sẽ đến ngay cả một chai nước cũng không mua được đâu, đừng có thiếu cảnh giác."

Tất cả lập tức nghiêm túc lại, đồng thanh đáp: "Rõ!"

Tiểu nhân ngư nằm an tường trong vỏ trứng vây xem toàn bộ quá trình tương tác của năm người, không khỏi cảm khái: "Quan hệ của bọn họ thật sự rất tốt."

Linh Linh Bá vô cùng đồng tình gật đầu: "Đúng vậy. Trong tuyến của chủ thế giới đã nhắc qua, Phong Bất Yếm tin tưởng nhất chính là bốn người bọn họ."

Trong tuyến của chủ thế giới, Lệ Niên đã từng có ý định lôi kéo Cửu Tùng và Thanh Âm bọn bọ, muốn ra tay từ những người thân cận nhất bên cạnh Phong Bất Yếm.

Nhưng đáng tiếc, mãi cho đến cuối cùng gã ta vẫn không thành công. Tất cả bọn họ thà ch.ết cũng không muốn phản bội Phong Bất Yếm, thậm chí ngay cả một câu nói xấu hắn ở trước mặt Lệ Niên cũng không có.

Trong mắt Sở Thời Thời, kiểu tình đồng đội như vậy đã vượt xa khái niệm tình đồng đội thông thường.

Đó là những người bạn thân cận nhất, là chiến hữu đáng tin cậy nhất, và cũng là người nhà hỗ trợ lẫn nhau.

...Nghĩ đến đây, cái tên Lệ Niên kia càng khiến người khác ghê tởm hơn. Tiểu nhân ngư không nhịn được lẩm bẩm trong lòng.

-----

Từ Thợ Săn Tinh đi đến Tinh Vực Z4469, thời gian di chuyển nhanh nhất cũng phải cần đến 15 ngày, trong đó đã bao gồm hàng trăm lần bước nhảy không gian để rút ngắn khoảng cách giữa hai nơi.

Buổi chiều 3 giờ, tinh hạm thăm dò từ trạm không gian của căn cứ Liệt Dương ở Thợ Săn Tinh đúng giờ xuất phát.

Trong nhiệm vụ thăm dò lần này, ngoại trừ Long Nham bốn người bọn bọ, Phong Bất Yếm còn mang theo ba tiểu đội thợ săn nhỏ ở căn cứ Liệt Dương.

Nhiệm vụ thăm dò có độ tự do cao, nhưng đồng thời cũng cực kỳ nguy hiểm. Mang theo nhiều người một chút, tất nhiên cơ hội an toàn cũng càng lớn.

Những thợ săn trên tinh hạm đều là tinh anh của căn cứ Liệt Dương, cũng là tay già đời, tất cả mọi người đều từng tham gia không nhiệm vụ thăm dò, hơn nữa đều không chỉ có một lần.

Đối tượng nhiệm vụ thăm dò lần này dù sao cũng là tinh cầu cấp S, cho dù là một người dày dặn kinh nghiệm như Phong Bất Yếm cũng không dám xem nhẹ.

Sau khi xuất phát, không cần sự sắp xếp của Phong Bất Yếm, tất cả mọi người trên tinh hạm đều lập tức tự giác tìm đúng vị trí của mình, đảm bảo mọi hoạt động sinh hoạt tiếp theo trên tàu đều có thể vận hành bình thường.

Phong Bất Yếm xách túi vải nhung, mang theo cục đá trứng và nhóm Cửu Tùng cùng đi đến phòng hội nghị trên tinh hạm.

Hắn ngồi vào vị trí chủ tọa, túi lông nhung trong tay bị hắn đặt lên bàn hội nghị trước mặt.

Sau khi mất đi điểm tựa, lớp vải lông bên ngoài mềm như bông mà trượt xuống, dồn lại thành phần lớn phía dưới cục đá đen.

Cửu Tùng và Thanh Âm cuối cùng cũng có thể nhìn thấy toàn bộ cục đá trứng.

Cửu Tùng thoáng đờ đẫn một lát, nhưng rất nhanh đã khôi phục trạng thái cười tủm tỉm bình thường, trong đồng tử xanh biếc xẹt qua một tia hứng thú.

Thanh Âm thì sửng sốt hồi lâu, trong đôi mắt bạc trong trẻo tràn đầy mờ mịt và không dám tin. Nàng nhìn chằm chằm vào cục đá trứng một hồi, lại quay sang nhìn về phía Long Nham đang trông mong dán mắt vào cục đá trứng, cuối cùng nhìn An Tư ngồi bên cạnh mình.

--- Đội trưởng đã bị Long Nham đồng hóa rồi sao?

Nàng không tiếng động dò hỏi đối phương, An Tư thấp hơn nàng một đoạn lắc lắc đầu, mũ tai mèo lông xù trên đầu cũng lắc lư theo, tỏ vẻ mình cũng không rõ.

Phong Bất Yếm gõ tay lên bàn hai lần: "Báo cáo tình hình tổng quát trước."

Sở Thời Thời trong vỏ trứng ôm đuôi to lắng nghe một hồi, phát hiện nội dung báo cáo của bọn họ cũng không liên quan đến nhiệm vụ thăm dò lần này, liền không tiếp tục để ý nữa.

Tiểu nhân ngư thay đổi tư thế, ánh mắt dần dần dịch chuyển sang vị trí của Thanh Âm: "Hì hì hì."

Linh Linh Bá đã quen với cảnh này, thậm chí còn không chút lưu tình mà cắt ngang: "Nhắc nhở thân thiện, ký chủ, khoảng cách đến hạn giao nộp nhiệm vụ cấp A của cậu chỉ còn chưa đến một tuần nữa thôi đấy."

Sở Thời Thời: "..."

Quá tàn nhẫn, quá lạnh lùng.jpg

Cậu thở dài tiếc nuối, thu hồi ánh mắt, sau đó đăng nhập vào Tinh Võng, nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác, tiếp tục nhiệm vụ sửa chữa Tiểu Bạch Kình mới chỉ bắt đầu được một chút.

"Tiểu Bá, giúp tui bật chế độ không làm phiền của vỏ trứng đi.”

Quang cầu hệ thống lóe lóe, lập tức kích hoạt chế độ yên lặng, ngăn chặn âm thanh của mấy người Phong Bất Yếm ở bên ngoài vỏ trứng.

Bên ngoài cục đá trứng, hội nghị vẫn diễn ra đâu vào đấy.

Cửu Tùng bốn người bọn họ không phải lúc nào cũng thực hiện nhiệm vụ cùng Phong Bất Yếm. Ngoại trừ những nhiệm vụ lớn mà cả nhóm tham gia chung, năm người cũng sẽ thường tách ra tiếp nhận một số nhiệm vụ riêng lẻ cảm thấy có hứng thú, hoặc là bận rộn với "nghề tay trái" của mình.

Chẳng hạn như khách sạn suối nước nóng của An Tư, lại chẳng hạn như Long Nham gần đây đột nhiên nổi hứng mở một cửa hàng sửa chữa cơ giáp thực tế ảo trên Tinh Võng.

Nội dung mà Phong Bất Yếm yêu cầu bọn họ báo cáo cũng không liên quan đến nhiệm vụ thăm dò mà chỉ là tình hình sinh hoạt gần đây của từng người, giống như một cuộc nói chuyện phiếm thì đúng hơn.

Sau khi bốn người Long Nham nói xong về tình hình gần đây, liền đến lượt Phong Bất Yếm.

Cửu Tùng nheo đôi mắt hồ ly xanh biếc lại, nhìn đối phương: "Đội trưởng dạo gần đây hẳn là gặp được chuyện gì đó rất thú vị nhỉ?"

Ánh mắt cậu ta rất có tính ám chỉ mà nhìn thoáng qua cục đá trứng không hề nhúc nhích dù chỉ một chút, đang yên yên tĩnh tĩnh nằm trên bàn họp kia.

Ba người còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Phong Bất Yếm, ánh mắt tràn đầy mong đợi, muốn từ miệng hắn moi ra ‘vài ba chuyện thú vị của tôi và cục đá trứng’.

Phong Bất Yếm tiếp nhận ám hiệu trần trụi rõ ràng của bọn họ, thản nhiên nói: "Ừm, quả thật gần đây gặp được không ít chuyện thú vị, chẳng hạn như..."

Hắn cố ý dừng lại một chút, Long Nham không nhịn được mà sốt ruột tiếp lời: "Chẳng hạn như cái gì? Đầu nhi đừng treo ngược khẩu vị của chúng ta nữa, mau nói đi mau nói đi!"

"Chẳng hạn như gần đây đã gặp được một vị đại sư cơ giáp lưu lạc bên ngoài Bộ Cơ Giáp." Phong Bất Yếm nói: "Vị đại sư này tự xưng là ‘Lâm Gian’, nhưng khi tôi tra trên toàn bộ Tinh Võng cũng không tìm được bất kỳ thông tin nào liên quan đến ‘đại sư Lâm Gian’ này."

Long Nham hơi hơi há hốc mồm: "Từ từ đã, sao tự dưng lại nhắc tới Đại sư đầu gấu trúc? Không phải chúng ta đang nói về cục đá, ái ui ---"

Không biết ai ở dưới bàn đá mạnh vào chân hắn ta một cái, cắt ngang câu nói của Long Nham.

An Tư nhanh chóng bắt được trọng điểm: "Đại sư đầu gấu trúc?"

Thanh Âm ở một bên vô thức nhìn thoáng qua túi lông nhung đầu gấu trúc trên bàn hội nghị.

"Đúng vậy, bởi vì hình tượng trên Tinh Võng thực tế ảo của vị đại sư đó chính là đầu gấu trúc." Phong Bất Yếm tiếp tục nói: "Thủ pháp sửa chữa của vị đại sư này cực kỳ cao siêu, có rất nhiều phương pháp và kỹ xảo mà chúng ta hoàn toàn chưa từng thấy qua."

Vừa nói, hắn vừa mở đoạn ghi hình sửa chữa đã được lưu lại trước đó lên màn hình lớn trong phòng hội nghị.

Năm người ngồi đây hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút kiến thức về sửa chữa cơ giáp, cho nên rất nhanh đã nhận ra, các thủ pháp sửa chữa bên trong video quả thật khác hẳn với những kỹ thuật phổ biến của nhóm đại sư sửa chữa cơ giáp hiện nay.

Thanh Âm đặc biệt quan sát rất cẩn thận, nhịn không được lẩm bẩm hỏi ra tiếng: "Vị trí này, tại sao đối phương lại trực tiếp sửa chữa cuộn dây số 69? Bình thường chẳng phải nên tháo tấm mạch xung quanh trước, sau đó mới tiến hành thao tác riêng lẻ sao?"

Không ai có thể trả lời câu hỏi của nàng.

Sau khi xem xong đoạn video, Phong Bất Yếm hỏi: "Mọi người đều nhớ kỹ thủ pháp của đại sư Lâm Gian rồi chứ?"

"Đương nhiên." An Tư gật đầu: "Kỹ thuật của đối phương rất độc đáo, nhìn qua một lần thì chắc chắn sau này sẽ không quên được."

"Tốt, nếu mọi người gặp được ai sử dụng kỹ thuật tương tự hoặc giống hệt, nhớ rõ cố gắng giao hảo với họ trước, sau đó báo lại với tôi." Phong Bất Yếm lại chuyển sang chiếu hình ảnh thực tế ảo của cơ giáp ‘Tiểu Bạch Kình’: "Mọi người đều biết Tiểu Bạch Kình nhỉ?"

Mọi người đồng loạt gật đầu. Sau đó Phong Bất Yếm mới nói lại thông tin vừa mới nhận được từ chỗ Thác Đạt Đặc cho bọn họ.

"Cơ giáp Tiểu Bạch Kình mà tôi mang về từ phân bộ Cơ Giáp, hiện tại đang được giao cho đại sư Lâm Gian sửa chữa."

Phong Bất Yếm nói xong, hình ảnh bên trên màn hình lớn lại thay đổi, lần này là đoạn video theo dõi trực tiếp.

Trong đoạn video chính là cơ giáp Tiểu Bạch Kình mà Phong Bất Yếm vừa nhắc tới kia.

Hiện tại xung quanh cỗ cơ giáp này không có ai, nhưng các linh kiện xung quanh và bên trong khu vực trung tâm ở phần bụng cơ giáp đang di chuyển lơ lửng, rõ ràng là có người đang tiến hành thao tác từ xa bằng tinh thần lực.

Mọi người lập tức phấn khích, đây là đụng phải hiện trường phát sóng trực tiếp sữa chữa à!

Ngay lúc này, tinh hạm đột nhiên rung lắc rất dữ dội, kéo dài liên tục trong khoảng chừng nửa phút.

Đây là phản ứng không thể tránh khỏi khi tiến hành bước nhảy không gian, năm người ở đây đều không lạ lẫm gì.

Nhưng khiến người khác ngoài ý muốn chính là, trong đoạn ghi hình được chiếu trên màn hình, các linh kiện sữa chửa đang lơ lửng đột nhiên khựng lại giữa không trung, sau đó run run rẩy rẩy rất kịch liệt, cuối cùng giống như là thể lực chống đỡ không nổi, "bịch" một tiếng rơi hết xuống mặt đất.

Bên trong vỏ trứng, tiểu nhân ngư đuôi xanh đăng xuất khỏi Tinh Võng thực tế ảo, cả người run rẩy sắc mặt trắng bệch: "Tiểu Bá! Mau, thuốc say xe!!!"

Tác giả có lời muốn nói:

Sở Thời Thời: Đáng ghét, phát sóng trực tiếp bị lật thuyền rồi [đau khổ cắn đuôi.jpg].

------

Chương Trước

Mục Lục

Chương Sau

Đăng nhận xét

0 Nhận xét