Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế: Chương 19

 Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế

Chương 19

*Bonus ảnh Thanh Âm, không đúng lắm nhưng mà thui kệ đi, hihi ¯⁠\⁠_⁠(⁠ ͡⁠°⁠ ͜⁠ʖ⁠ ͡⁠°⁠)⁠_⁠/⁠¯

-----

Sở Thời Thời: “……”

Thôi xong.

Tay nhanh hơn não mất rồi.

“Hy vọng thu hồi kịp thời…” Tiểu nhân ngư ôm chặt cái đuôi tự an ủi: “Có lẽ họ chưa kịp thấy đâu… nhỉ? Nếu lỡ có thấy thì coi như không biết gì cũng được đi.”

Quang cầu hệ thống lắc lư, rất muốn nói khả năng không nhìn thấy gần như là không thể, huống hồ, lấy tính cách của Phong Bất Yếm, chỉ cần nhìn thấy thì chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

Quả nhiên, sau vài giây sững sờ ngắn ngủi qua đi, Phong Bất Yếm hứng thú nhướng một bên mày: “Choá độc thân?”

Cục đá trứng nằm im thin thít, giống như đang giả chếc.

“Đang nói ta và Bruno sao?” Hắn cong môi cười tủm tỉm, liếc nhìn cục đá đen bự: “Ta đúng là còn độc thân, nhưng mà… Bruno đã có đối tượng rồi.”

Tiểu nhân ngư trong vỏ trứng lập tức trợn tròn mắt.

Quát, cái gì cơ?

Bruno có đối tượng rồi?!

Một ý thức quản gia của cơ giáp trí năng! Vậy mà! Lại có! Đối! Tượng!??

Như thể nhận ra sự kh.iếp sợ của cục đá trứng, Phong Bất Yếm cười càng rạng rỡ hơn: “Đúng vậy, hơn nữa đối tượng của Bruno, là do nó tự mình tạo ra.”

Bruno trên màn hình ánh sáng dường như có chút thẹn thùng, đuôi to lông xù xù phía sau lắc qua lắc lại, ngay sau đó thân ảnh của một đầu lang khác dần dần xuất hiện bên cạnh nó.

Toàn thân tuyết trắng, thân hình nhỏ hơn Bruno một chút, là một mẫu lang cơ giáp rất xinh đẹp.

“Giới thiệu một chút, đây là phu nhân của Bruno.” Phong Bất Yếm cười tủm tỉm nói: “Tên là Haicinus”.

Haicinus hơi hạ thấp chân trước, ưu nhã mà gật gật đầu chào cục đá đen.

Sở Thời Thời đờ đẫn nhìn cơ giáp bạch lang xinh đẹp đến cực điểm kia, trong đồng tử màu xanh dương lại lần nữa thoáng ánh một mảnh kinh diễm.

Quang cầu hệ thống nhỏ ở một bên: "……"

Rất tốt.

Không cần ký chủ nói nó cũng biết, đây là khúc nhạc dạo chuẩn bị lại lại lại thay lòng đổi dạ nữa rồi.

Nhưng khiến nó bất ngờ chính là, sau khi Sở Thời Thời nhìn chằm chằm hai đầu lang cơ giáp một lúc, đột nhiên xoay người lau nước mắt: "Hu hu hu Tiểu Bá, tui thất tình rồi QAQ!"

Linh Linh Bá: “……?”

Chuyện, chuyện gì vừa xảy ra!

Sao nó lại lại lại không theo kịp mạch não của ký chủ nữa rồi?!

Ánh sáng của quang cầu hệ thống lung tung rối loạn chiếu lên, cố gắng an ủi: "Ký chủ, Bruno có phu nhân rồi cũng là…” chuyện không thể thay đổi.

Nhưng mà lời an ủi của nó còn chưa kịp dứt, đã nghe thấy Sở Thời Thời nức nở nghẹn ngào nói: "Haicinus xinh đẹp như vậy, tại sao lại có chồng rồi chứ?"

Tiểu nhân ngư căm hận cắn chóp đuôi nhòn nhọn: "Sao lại đi vào nấm mồ hôn nhân sớm thế chứ, hu hu hu!"

Linh Linh Bá: “……?”

Quả nhiên, nó vẫn là quá ngây thơ rồi.jpg

Bên ngoài, Phong Bất Yếm cười tủm tỉm tiếp tục bổ thêm một đao: "Cho nên, cẩu độc thân ở đây… có lẽ chỉ còn lại mày và ta thôi."

Nói xong, Phong Bất Yếm như muốn xác nhận lại: "Chắc mày vẫn còn độc thân nhỉ? Một cục đá... hẳn là còn chưa có bạn đời đi?"

Sở Thời Thời: "……"

Mák.jpg

Công kích ma pháp lại lại lại bị bắn ngược nữa rồi!

Cục đá trứng giận dữ lắc lư, lộc cộc lộc cộc xoay mấy vòng trên đùi Phong Bất Yếm, giống như đang giận dỗi mà xoay người quay mông về phía đối phương.

"Bị ta nói trúng rồi à?" Phong Bất Yếm chọc chọc cục đá trứng một chút khiến nó nghiêng nghiêng ngả ngả: "Còn tức giận? Tính tình không nhỏ đâu, nhóc con."

Tiểu nhân ngư tức giận mà vẫy vẫy chóp đuôi.

Nếu không phải do vỏ trứng cản trở cậu phát huy, tính tình của cậu còn có thể lớn hơn thế này nữa!

Linh Linh Bá ở một bên lén lút bĩu môi, nếu thật sự không có vỏ trứng, chỉ sợ cuối cùng ký chủ xã khủng ngay cả một chút tính tình cũng không có nổi đâu!

-----

Sau khi Bruno chở cả hai người trở lại căn cứ Liệt Dương liền nhanh chóng bị Phong Bất Yếm thu vào nút cơ giáp.

Phong Bất Yếm ghé qua nhà ăn lấy vài cái bánh bao, sau đó trở về văn phòng, tính toán trước khi xuất phát sẽ hoàn thành nốt đống công việc còn thừa.

Trong lúc làm việc, trên người hắn có một loại khí chất rất chuyên chú, chân mày hơi nhíu lại, như thể đang gặp phải vấn đề có hơi khó giải quyết.

Sở Thời Thời không nhịn được, lén chụp cho hắn một tấm hình, cũng chèn thêm dòng chữ: Lao động miệt mài.jpg

Tiểu nhân ngư cười trộm một hồi, đồng tử xanh lam cũng vui vẻ mà cong cong.

Còn khoảng hơn bốn tiếng nữa mới đến giờ xuất phát lúc ba giờ chiều.

Thấy Phong Bất Yếm trong chốc lát cũng không có khả năng kết thúc công việc, Sở Thời Thời dứt khoát đăng nhập vào Tinh Võng, bắt đầu nghiên cứu nhiệm vụ cuối cùng trên tay.

Nhiệm vụ yêu cầu hoàn thành trong vòng mười ngày, hiện tại đã ba ngày trôi qua, tuy Sở Thời Thời hoàn toàn chưa bắt tay vào việc, nhưng cậu một chút cũng không hề lo lắng.

Đây là một nhiệm vụ sửa chữa mô hình cơ giáp cấp A.

Trong tình huống bình thường, nhiệm vụ sửa chữa mô hình cơ giáp phần lớn chỉ là nhiệm vụ cấp C hoặc thấp hơn. Thậm chí nhiệm vụ cấp C cũng đều rất hiếm gặp.

Vậy mà cửa hàng sửa chữa cơ giáp Sơn Thạch lại trực tiếp xếp thẳng nhiệm vụ này vào cấp A.

Ban đầu Sở Thời Thời còn cảm thấy có hơi kỳ lạ, thẳng cho đến khi nhìn vào bản thiết kế thực tế ảo sơ đồ phân tách cấu trúc của mô hình cơ giáp cần sửa chữa, chỉ cần một cái liếc mắt, cậu đã hiểu vì sao nó xứng đáng là nhiệm vụ cấp A.

Mô hình cơ giáp tên "Tiểu Bạch Kình" này là phiên bản thu nhỏ của chiến cơ "Bạch Kình".

Loại mô hình này không dùng để trưng bày triển lãm cũng không phải món đồ chơi bán cho con nít, mà là để phục vụ cho việc mô phỏng thực tế cơ giáp "Bạch Kình" thật.

Chẳng hạn như mô phỏng chiến đấu, mô phỏng thời tiết cực đoan hay mô phỏng các loại hư hại khác.

"Tiểu Bạch Kình" không chỉ có một chiếc, tất cả các mô hình mô phỏng cơ giáp "Bạch Kình" đều được gọi bằng cái tên này.

Tiểu Bạch Kình mà Sở Thời Thời nhận nhiệm vụ sửa chữa đang mô phỏng một loại tình huống hư hại hiếm thấy của cơ giáp.

Sau khi quan sát sơ lược tình trạng của Tiểu Bạch Kình, Sở Thời Thời nhìn ra kiểu hư hỏng này là dạng "tổn thương đặc thù", nói cách khác, nó chỉ xảy ra trên "Bạch Kình" hoặc xuất hiện ở các cơ giáp có trình độ cấu tạo tương tự hơn 95%.

Người ủy thác đã chuẩn bị rất đầy đủ, ngoài bản thiết kế thực tế ảo của mô hình cơ giáp Tiểu Bạch Kình, yêu cầu sửa chữa, họ còn cung cấp toàn bộ linh kiện và công cụ sửa chữa có khả năng dùng tới, cũng chuyển hoá toàn bộ sang hình thái hình chiếu, gửi qua cơ sở dữ liệu của Tinh Võng.

Sở Thời Thời chỉ cần đưa ra phương hướng đồng thời tiến hành sửa chữa, những thứ còn lại đều không cần phải lo lắng.

Nhưng dù vậy, độ khó khăn của ủy thác này vẫn không hề nhỏ.

Nếu loại tổn thương đồng dạng xuất hiện trên bản thể cơ giáp Bạch Kình, vậy chắc chắn sẽ là nhiệm vụ sửa chữa cấp S, thậm chí thuộc nhóm nhiệm vụ cấp S khó nhằn nhất.

Hiện tại, đối tượng sửa chữa chỉ là mô hình "Tiểu Bạch Kình", vì vậy tuy rằng cấp bậc nhiệm vụ được giảm xuống một bậc. Nhưng nguyên nhân giáng cấp chỉ là bởi vì nó ‘không phải cơ giáp cấp S chân chính’, còn độ khó khăn của bản thân nhiệm vụ thì một chút cũng không giảm.

Sở Thời Thời nghiên cứu cơ giáp thực tế ảo trước người, xoay nó ở mọi góc độ, sau đó cảm khái: "Tiểu Hắc Tứ nói ông chủ của bọn họ có quan hệ rộng, đúng là không nói quá."

Cậu đã nhờ hệ thống tìm kiếm thông tin liên quan tới cơ giáp "Bạch Kình" trên Tinh Võng, nhưng hoàn toàn không có bất kỳ thu hoạch nào.

Căn cứ vào mô hình, Sở Thời Thời có thể nhìn ra được bản thể cơ giáp "Bạch Kình" thật sự là một đài cơ giáp cấp S.

Cơ giáp cấp S vốn vô cùng ít ỏi, mỗi một lần có sản phẩm mới xuất hiện đều có thể làm mưa làm gió trên toàn Tinh Tế.

Linh Linh Bá không thể tìm được bất kỳ thông tin nào, chứng tỏ "Bạch Kình" hoặc vẫn chưa được chính thức xuất hiện công khai với mọi người, có thể vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Hoặc “Bạch Kình” này là sản phẩm cơ giáp của thị trường chợ đen, toàn bộ thông tin tương quan đều bị cấm xuất hiện trên Tinh Võng.

Nhưng cho dù lý do là gì cũng đủ chứng minh người ủy thác nhiệm vụ này, bối cảnh thân phận đều không hề đơn giản.

"Cũng không biết tổn thương như vậy chỉ là mô phỏng thôi hay vẫn là 'Bạch Kình' thật sự đã xuất hiện vấn đề này." Tiểu nhân ngư đuôi xanh tiếc nuối thở dài: "Nếu có cơ hội, thật muốn được trực tiếp thao tác sửa chữa trên bản thể 'Bạch Kình'. Đáng tiếc..."

Quang cầu hệ thống thu nhỏ trong ý thức của Sở Thời Thời không rên một tiếng, cẩn thận chui chui vào góc sâu hơn.

Quả nhiên, chỉ cần bắt đầu tiến vào trạng thái công tác, ký chủ cá mặn của nó sẽ lập tức biến thành một cuồng ma công tác kỳ kỳ quái quái.

Linh Linh Bá nghĩ nghĩ một chút, học theo bộ dáng của Sở Thời Thời lúc nãy, lén lút chụp một tấm ảnh đặc tả dưa hấu đầu gấu trúc, cũng đi kèm dòng chú thích y hệt: Lao động miệt mài.jpg

------

Cùng lúc đó, ở bên kia.

Phong Bất Yếm đang làm việc đột nhiên nhận được một cuộc gọi.

Màn hình hiển thị một số liên lạc chính thức, mà hắn đã quá quen thuộc với đầu số điện thoại này, đến từ tổng bộ Hiệp Hội Thợ Săn, bộ phận nào đó trong phân bộ cơ giáp.

Hắn vừa mới ấn nghe máy, đầu bên kia điện thoại đã vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc, toàn bộ âm thanh của người đang nói đều bị tiếng nổ này át đi.

Phong Bất Yếm chậc một tiếng: “Lão Thác, bên ông ồn ào quá đấy.”

Tiếng nổ ở phía đối diện nhanh chóng giảm xuống. Lát sau, một giọng nói khàn khàn thô ráp truyền đến: “Xin lỗi xin lỗi, có một thằng nhóc tới học tập vừa làm nổ cơ giáp.”

Phong Bất Yếm thấy nhiều không trách. Những chuyện tương tự như thế này trong phân bộ cơ giáp của Hiệp Hội, thật sự là xảy ra thường xuyên như cơm bữa.

Lão Thác ở phía đối diện, tên đầy đủ là Thác Đạt Đặc, một thợ săn máy móc, ông hỏi: “Phong đội, Tiểu Bạch Kình lần trước cậu lấy về nói là cầm đi nghiên cứu, có phát hiện được gì chưa?”

Phong Bất Yếm gõ nhịp hai lần trên mặt bàn: “Mới qua có ba ngày, ông gấp cái gì?”

“Đã ba ngày, cậu còn chưa ra kết quả?” Thác Đạt Đặc dường như có chút kh.iếp sợ: “Chẳng lẽ thí nghiệm hư hại lần này khó như vậy ư?”

“Có lẽ vậy.” Phong Bất Yếm lật văn kiện trước người một chút, nâng bút ký tên mình lên, rõ ràng là đang nhất tâm nhị dụng: “Sao vậy, bên các ông cần lấy lại Tiểu Bạch Kình gấp à?”

“Cũng không hẳn.” Thác Đạt Đặc do dự hai giây: “Thôi được rồi, nể tình hai ta tình cảm không tồi, tôi tiết lộ cho cậu một chút.”

Nghe đối phương nói, Phong Bất Yếm khẽ nâng mắt, hiển nhiên có hứng thú hơn hẳn: “Tiết lộ? Thí nghiệm hư hao lần này còn có ẩn tình?”

“Đúng là có.” Thác Đạt Đặc hạ giọng nói: “Đây là lần thí nghiệm cuối cùng trong giai đoạn điều chỉnh của ‘Bạch Kình’. Mấy người của phân bộ cơ giáp đều không giải quyết nổi, nên Bộ trưởng mấy người bọn họ ngày hôm trước đã quyết định, ai sửa được Tiểu Bạch Kình trước sẽ có quyền ưu tiên mua bản thể thật của cơ giáp ‘Bạch Kình’.”

“Còn có chuyện này?” Phong Bất Yếm đặt bút trong tay xuống: “Nhưng mà hiện tại trong tay tôi không thiếu cơ giáp, quyền ưu tiên mua gì đó, có lẽ tôi không quá cần…”

Hắn đột nhiên dừng lại một chút: “Hiện tại đã có ai mang Tiểu Bạch Kình đi?”

“Ôi chao, cái đó thì nhiều lắm!” Thác Đạt Đặc nói: “Ngoài cậu ra còn có Lệ đội, Huyễn đội… Gần như mỗi người đều lấy một Tiểu Bạch Kình về cả rồi.”

Lệ đội --- trong toàn bộ Hiệp Hội Thợ Săn, người duy nhất có thể được tôn xưng một tiếng như vậy, cũng chỉ có một mình Lệ Niên.

Phong Bất Yếm vừa mới nãy vẫn còn thiếu hứng thú, thay đổi tư thế ngồi: “Được, tốt, tôi đã biết.”

Thác Đạt Đặc phía bên kia còn định nói thêm cái gì, nhưng trong điện thoại đã vang lên tiếng ‘tút tút’ cắt đứt cuộc gọi.

Thác Đạt Đặc: “…”

Thôi vậy, không tức giận, không tức giận.

Đây cũng chẳng phải lần đầu bị cúp điện thoại.

Sau khi biết được tin tức của Bạch Kình từ chỗ Thác Đạt Đặc, Phong Bất Yếm lập tức mở màn hình theo dõi trên thiết bị đầu cuối, liếc mắt kiểm tra tình trạng của Tiểu Bạch Kình được hắn cất giữ riêng biệt trong phòng một cái. Trạng thái của nó vẫn không khác gì ba ngày trước, một chút biến hoá cũng không có.

Điều này chứng tỏ vị đại sư dưa hấu thần bí kia vẫn chưa bắt đầu tiến hành sửa chữa.

Phong Bất Yếm tìm ra phương thức liên hệ của đại sư dưa hấu, gõ vào khung thoại mấy chữ: Có đó không?

Một loạt biểu tượng cảm xúc gợi ý ngay lập tức hiện lên phía trên khung thoại, trong đó có một gói meme đầu gấu trúc đen trắng với dòng chữ “Có đó không?” đặc biệt bắt mắt.

Phong Bất Yếm do dự hai giây rồi quyết định lựa chọn đón ý nói hùa theo sở thích của đối phương, đổi mấy chữ “Có đó không?” thành đầu gấu trúc “Có đó không?”

Không đến ba giây sau, đối phương đã trả lời tin nhắn.

Đại sư dưa hấu: [Không có đây.jpg] [Lão tử đang bận.jpg] [Đừng làm phiền lão tử.jpg]

Ba gói biểu cảm liên tiếp nhảy ra trên màn hình, Phong Bất Yếm không khỏi sửng sốt.

Xem ra hiện tại đối phương thật sự đang rất bận, hắn tự nhủ.

Lần khảo nghiệm sửa chữa tổn hại mô phỏng cuối cùng của Tiểu Bạch Kình lần này, khiến nhóm thợ săn cơ giáp chuyên nghiệp đều bó tay không có biện pháp. Vào ngày đầu tiên thu được Tiểu Bạch Kình, Phong Bất Yếm tất nhiên cũng đã tự mình kiểm tra sơ bộ một chút.

Nhưng kiến thức về sửa chữa cơ giáp của hắn cũng không quá chuyên nghiệp mà chỉ dừng ở mức cơ bản. Một ít tổn hại đơn giản thông thường còn xử lý được, nhưng đối với loại mô phỏng trên Tiểu Bạch Kình lần này, hắn cũng đồng dạng không có cách nào.

Ngay cả Phong Bất Yếm còn không có cách, mấy người Cửu Tùng bọn họ tay nghề sửa chữa không bằng hắn, tất nhiên cũng càng không thể làm gì.

Nếu nói người nào có hy vọng sửa chữa được Tiểu Bạch Kình, có lẽ cũng chỉ có duy nhất vị đại sư đầu gấu trúc không biết từ nơi nào nhảy ra này.

Phong Bất Yếm sờ sờ cằm, khảo nghiệm tổn hại lần này của Tiểu Bạch Kình còn khó khăn hơn hắn dự đoán, yêu cầu sửa chữa mà lúc trước hắn đã treo lên trong cửa hàng sửa chữa Sơn Thạch là trong vòng mười ngày, hiện tại xem ra, dường như có chút… khắt khe.

Thời hạn mười ngày còn có một tuần nữa là kết thúc, nếu đối phương không thể hoàn thành kịp, hắn có thể trực tiếp gia hạn thêm thời gian.

Nghĩ như vậy, Phong Bất Yếm lại nhìn thoáng qua Tiểu Bạch Kình trong màn hình theo dõi.

Không biết từ khi nào, phần vỏ bảo vệ của khu vực trung tâm trên bụng Tiểu Bạch Kình đã bị người khác thông qua thao tác bằng tinh thần lực tháo xuống từ xa.

Phong Bất Yếm nhướn mày, một chút khó chịu vì vừa nãy bị dỗi lập tức tan biến không ít.

Hoá ra nói đang bận là thật sự đang bận, còn là bận chuyện mà hắn quan tâm. Hơn nữa, xem tình huống này… đối phương chẳng lẽ đã có phương hướng xử lý?

Phong Bất Yếm không rõ trạng thái của bên kia, nhưng hiện tại hắn cũng không có thời gian tiếp tục theo dõi quá trình sửa chữa của đối phương.

Lúc này đã là hai giờ rưỡi chiều, còn chưa đầy nửa tiếng nữa là đến giờ xuất phát đến tinh vực Z4469.

Phong Bất Yếm đơn giản thu dọn đồ đạc, có hơi tiếc nuối mà tạm thời tắt màn hình theo dõi Tiểu Bạch Kình, tính toán sau khi lên phi thuyền sẽ từ từ xem lại.

Nhưng không nghĩ tới, ngay khi hắn vừa tắt màn hình không bao lâu, Tiểu Bạch Kình trên màn hình cũng ngừng ‘biến hoá'.

Sở Thời Thời bên trong vỏ trứng đăng xuất khỏi Tinh Võng, đôi mắt xanh lam sáng lấp lánh: “Cuối cùng cũng sắp xuất phát rồi sao?”

Quang cầu hệ thống cũng sáng lấp lánh: "Đúng vậy!"

Tiểu ngư nhân kích động vẫy đuôi: "Cuối cùng cũng có thể gặp được tỷ tỷ Thanh Âm đẹp trai của tui rồi sao!"

Linh Linh Bá: “Đúng vậ… Hã?”

Cho nên cậu gấp không chờ nổi, hiếm khi chủ động mà rời khỏi trạng thái làm việc, chỉ là để gặp tỷ tỷ xinh đẹp của mình?

Chuyện này xảy ra trên người ký chủ của nó, hình như cũng không có gì kỳ lạ.jpg

Phong Bất Yếm mang theo hành lý tùy thân đã chuẩn bị sẵn, rất nhanh đã đi đến trạm không gian của căn cứ. Mấy người Cửu Tùng đã chờ sẵn ở cửa.

Long Nham là người đầu tiên phát hiện thân ảnh của Phong Bất Yếm, giọng nói to lớn vang lên từ xa: "Đầu nhi, nhanh lên, nhanh lên! Chỉ còn thiếu mình anh thôi!"

Phong Bất Yếm ấn ấn lỗ tai, đang định bảo hắn ta nói nhỏ lại một chút thì Long Nham đã giành trước một bước mở miệng:

"Nhanh lên, nhanh lên! Chúng ta còn chuẩn bị chút lễ vật nhỏ cho chị dâu nè, đầu nhi anh mau đến xem thử đi!"

Bước chân của Phong Bất Yếm chợt khựng lại.

Chị dâu?

Chị dâu nào?

Chị cái gì dâu?

Hả???

---

Tác giả có lời muốn nói:

Phong Bất Yếm: Tôi có chị dâu... Nhầm, tôi có người yêu rồi à? Từ bao giờ thế? Sao tôi lại không biết? [Mặt mày mờ mịt.jpg]

Sở Thời Thời: Vậy là tui lại lại lại thất tình sao? [Cá nhỏ yếu đuối nhưng kiên cường.jpg]

-----

*Bạch Kình:



Chương Trước

Mục Lục

Chương Sau

Đăng nhận xét

0 Nhận xét