Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 59
Cứ như vậy qua mấy ngày, Phong Bất Yếm và Sở Thời Thời đã nhận được tin tức từ Nghiêm Thu Hồ.
Nghiêm Thu Hồ nói, tư liệu thẩm vấn của Lệ Thâm đã chuẩn bị xong rồi, trong thời gian tới sẽ tiến hành công khai xét xử, mời bọn họ lấy thân phận nhân chứng đến tham gia hiện trường lần xét xử này.
Phong Bất Yếm giao quyền lựa chọn cho Sở Thời Thời, hắn hỏi: "Đi không?"
Sở Thời Thời kết thúc một ngày huấn luyện, cơ bắp toàn thân vừa đau nhức vừa mềm nhũn, đang ghé vào trên giường để Phong Bất Yếm giúp mình xoa bóp.
Nghe được câu hỏi của đối phương, Sở Thời Thời suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Hiện trường phán xét sẽ có rất nhiều người sao?"
"Sẽ có, liên quan đến tộc nhân ngư, quy mô lần phán xét này không nhỏ." Phong Bất Yếm nói: "Có lẽ còn sẽ phát sóng trực tiếp."
Sở Thời Thời vốn còn có hơi muốn đi xem, nghe hắn nói như vậy, chút ý tưởng nhỏ vừa mới trồi lên trong lòng ngay lập tức bị dập tắt.
Phong Bất Yếm liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của cậu: "Xét xử công khai, gần như không có yêu cầu về trang phục của khán giả trong thính phòng, chỉ cần không trái với quy định của luật pháp Tinh Tế là được."
Mà luật pháp Tinh Tế ở thế giới này về phương diện trang phục của cá nhân, chỉ có một yêu cầu duy nhất chính là ‘không uy hiếp đến an toàn thân thể của người khác’.
Sở Thời Thời: "Em có thể mặc áo choàng đen đội mũ trùm đầu không?"
"Thậm chí có thể mang theo đầu gấu trúc của em." Phong Bất Yếm cười nói: "Hơn nữa nếu không có gì bất ngờ, Lệ Niên cũng sẽ đi."
Sở Thời Thời lập tức sáng mắt lên: "Đi! Tất nhiên phải đi!"
Phong Bất Yếm cũng không ngoài ý muốn với phản ứng của Sở Thời Thời: "Ngoài ra bộ trưởng Nghiêm còn nói, trước mắt bọn họ dự định sau khi phiên tòa kết thúc sẽ trực tiếp công bố chuyện của tộc nhân ngư. Đương nhiên, nếu em còn chưa chuẩn bị xong, bọn họ có thể hoãn thời gian công bố lại."
Sở Thời Thời gật đầu nói: "Em không thành vấn đề, lần xét xử này vừa vặn có liên quan đến tộc nhân ngư."
Hơn nữa chỉ là công bố chuyện của nhân ngư tộc, cũng không phải công bố thân phận thật sự của cậu, Sở Thời Thời tất nhiên sẽ không phản đối.
Phong Bất Yếm ừ một tiếng, rất nhanh đã buông thiết bị đầu cuối xuống, tiếp tục công tác mát xa lúc nãy.
Ba ngày sau, hai người đúng giờ có mặt tại phiên tòa số một.
Cửa ra vào phiên tòa có thợ săn công vụ đang kiểm tra thân phận của mọi người, đối phương nhìn thấy đầu gấu trúc của Sở Thời Thời thì hơi sửng sốt, thấy thẻ thân phận Sở Thời Thời đưa tới thì nhíu mày: "Thẻ thân phận tạm thời?"
Đúng lúc này, Nghiêm Thu Hồ từ trong phòng xét xử đi ra, tiếp nhận thẻ thân phận tạm thời của Sở Thời Thời rồi nói: "Không sao, là tôi mời họ đến."
Vị thợ săn công vụ kia lập tức kính cẩn, cung kính hành lễ với Nghiêm Thu Hồ sau đó đi sang một cánh cửa khác.
"Đi theo tôi." Nghiêm Thu Hồ nói: "Cố ý sắp xếp vị trí hàng đầu cho hai người."
Vừa mới tiến vào phòng xét xử, Sở Thời Thời liền nhìn thấy camera huyền phù ở cách đó không xa, bên cạnh camera còn có một màn hình ánh sáng thật lớn treo lơ lửng, trên màn hình là phòng phát sóng trực tiếp chính thức của phiên tòa.
Sở Thời Thời theo bản năng sờ sờ đầu gấu trúc, trong lòng hơi yên tâm.
Quả nhiên giống như Phong Bất Yếm đã đoán trước, lần xét xử này là phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình, việc công bố tộc nhân ngư sau đó cũng sẽ thông qua buổi phát sóng trực tiếp này để thông báo với công chúng trên toàn Tinh Tế.
Buổi phát sóng trực tiếp vẫn chưa bắt đầu, trên màn hình ánh sáng hiển thị đồng hồ đếm ngược đến thời gian bắt đầu phát sóng.
Sở Thời Thời nhìn hai lần liền thu hồi tầm mắt, đi theo Nghiêm Thu Hồ đến vị trí của họ. Cậu và Phong Bất Yếm đến tương đối sớm, lúc này trong phòng xét xử chỉ có lác đác hai ba người ngồi ở vị trí nhân chứng.
Nghiêm Thu Hồ đè thấp giọng nói: "Để phòng ngừa đánh rắn động cỏ, xét xử lần này chúng ta vẫn tiến hành theo tiêu chuẩn bình thường. Chờ các cậu tìm được biện pháp giải trừ thuật pháp, có thể xin lật lại bản án cho Lệ Thâm."
Phong Bất Yếm gật đầu.
Sau khi hai người ngồi xuống vị trí, Sở Thời Thời ghé sát vào bên cạnh Phong Bất Yếm hỏi: "Vẫn chưa liên hệ được vị tiền bối huyết tộc mà lần trước anh nói à?"
"Ừm, anh thấy chú ấy trên danh sách nhiệm vụ của Hiệp Hội Thợ Săn, hiện tại chú ấy đang chấp hành một nhiệm vụ cấp S." Phong Bất Yếm nói: "Nếu như đi đến địa phương tương đối xa xôi, không liên lạc được cũng là bình thường."
Sở Thời Thời ừ một tiếng: "Hy vọng chú ấy có thể có biện pháp giải trừ...."
Ba chữ thuật cấm ngôn được cậu nói có chút mơ hồ, tuy rằng xung quanh hai người đã bố trí một vòng bảo hộ bằng tinh thần lực, nhưng Sở Thời Thời vẫn theo bản năng lo lắng đối thoại của họ sẽ bị người có tâm nghe được.
Lệ Niên dù sao cũng là vận mệnh chi tử của thế giới này, lỡ như trong tay gã ta có một vài thứ kỳ kỳ quái quái, cũng mở ra bàn tay vàng nhỏ, vậy bọn họ liền mất nhiều hơn được.
Người trong phiên toà xét xử dần dần nhiều lên, Sở Thời Thời vẫn luôn chú ý đến những người đi vào cửa, phát hiện ngoài cậu đội đầu gấu trúc ra, cũng có không ít người mặc quần áo kỳ kỳ quái quái, thậm chí có người còn trực tiếp mặc một thân đồ ngủ khủng long màu xanh lá cây, giống như vừa ngủ dậy đã chạy đến phòng xét xử.
Trong ba phút trước khi phiên tòa bắt đầu, Sở Thời Thời cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng Lệ Niên.
Lệ Niên cũng đồng thời đã nhìn thấy đầu gấu trúc ngồi ở hàng ghế đầu tiên, đầu gấu trúc này thật sự quá mức nổi bật, gã ta không thể nào không chú ý đến đối phương, huống chi đối phương còn đặc biệt giơ tay vẫy vẫy với gã, trên tay còn nâng một quyển sổ quen thuộc.
--- Đúng vậy, chính là quyển sổ lúc trước tìm gã xin chữ ký.
Cơ thể Lệ Niên theo bản năng cứng đờ, giả vờ mình không nhìn thấy cái đầu gấu trúc đó, bước chân vừa chuyển liền xoay người ngồi vào hàng cuối.
Sở Thời Thời tiếc nuối buông tay xuống.
Sau khi Lệ Niên đến không bao lâu, Lệ Thâm đã bị người ta dẫn lên bục xét xử phía trước, ngồi vào vị trí bị cáo.
Đồng hồ đếm ngược trên màn hình ánh sáng khổng lồ ở bên cạnh đã kết thúc, toàn cảnh phòng xét xử bằng góc nhìn từ camera thực tế ảo hiện ra trên màn hình ánh sáng. Thị lực của Sở Thời Thời rất tốt, liếc mắt một cái liền nhìn thấy số người trong phòng trực tiếp ở góc trên bên phải tăng vọt đến mấy chục vạn.
Sở Thời Thời thầm líu lưỡi, đã nghe Phong Bất Yếm bên cạnh nói: "Phòng xét xử số một một năm không nhất định có thể khởi động một lần, xét xử Lệ Thâm lần này dùng đến phòng số một là bởi vì anh ta đã biển thủ tài khoản đến từ tộc nhân ngư một ngàn bốn trăm năm trước."
Số người trong phòng trực tiếp còn đang nhanh chóng tăng lên, hiển nhiên mọi người đều nhắm vào cái tên 'phòng xét xử số một' này mà đến.
【Bắt đầu bắt đầu rồi!】
【Nghe nói lần xét xử này là thợ săn cấp A đúng không? Từ khi nào thì thợ săn cấp A cũng phải dùng đến phòng xét xử số một rồi?】
【Đối phương đã làm chuyện tội ác tày trời gì à?】
【Cách lần sử dụng phòng xét xử số một gần nhất cũng đã qua một năm rồi nhỉ】
【Chính xác mà nói, là một năm ba tháng lẻ bốn ngày rồi】
【Lệ Thâm? Tôi nhớ anh ta là thành viên trong căn cứ Hồng Nguyệt của Lệ đội phải không? Hình như cũng là huyết tộc...】
【Mẹ nó, người của Lệ đội đã làm gì?】
【Đừng có lôi Lệ đội của tôi vào, cảm ơn. Căn cứ Hồng Nguyệt lớn như vậy, đội trưởng Lệ làm sao mà quản được mỗi lời nói mỗi hành động của từng thành viên trong căn cứ chứ?】
Phiên tòa chính thức bắt đầu.
Sở Thời Thời thu hồi tầm mắt dừng lại trên màn hình ánh sáng trong phòng trực tiếp, bắt đầu chuyên tâm vào lần xét xử này.
Phiên tòa diễn ra rất thuận lợi, bộ công vụ là bên khởi tố nắm giữ chứng cứ cực kỳ đầy đủ, Lệ Thâm là bên bị cáo cũng rất phối hợp, thợ săn công vụ biện hộ cho Lệ Thâm cũng không phải vì giúp anh ta thoát tội mà là hết sức vì tranh thủ bản án nhẹ hơn cho Lệ Thâm.
Kết quả xét xử cuối cùng rất nhanh đã có.
Lệ Thâm năm đó đã chuyển nhượng số tài sản quá lớn, theo luật Tinh Tế thì anh ta đáng lẽ phải bị kết án hai mươi năm, nhưng bởi vì thái độ nhận tội rất tốt, hơn nữa còn kịp thời trả lại phần lớn tài sản, chánh án cuối cùng đã phán giảm hình phạt năm năm cho anh ta.
Nhưng thời gian mười lăm năm đối với một thợ săn trẻ đang độ tuổi chính trực tráng niên mà nói, không thể nghi ngờ vẫn là một đả kích rất nặng nề.
Lệ Thâm ở vị trí bị cáo nghe thấy kết quả xét xử cuối cùng, cho dù đã sớm dự đoán trước kết cục, nhưng thần sắc anh ta vẫn lập tức trở nên u ám.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Sở Thời Thời cảm thấy Lệ Thâm dường như nhìn thoáng qua phía bọn họ.
【? Từ khi nào thì chuyển dời tài khoản cũng cần dùng đến phòng xét xử số một vị? [Tôi không hiểu.jpg]】
【Số tài sản quá nhiều? Cũng không đúng mà, loại án kiện này nhiều nhất cũng chỉ lên được phiên tòa số hai thôi】
【Mọi người không chú ý ư? Tài khoản đó là tài khoản từ một ngàn bốn trăm năm trước...】
【Một ngàn bốn trăm năm? Con số này có vẻ quen tai quá đi [Rơi vào trầm tư.jpg]】
【Dân chuyên ngành lịch sử vừa cày xong bài thi tới đây tám chuyện, con số này quá mức quen thuộc, lúc nãy làm bài có một câu hỏi về thời gian biến mất của tộc nhân ngư tộc, chính là một ngàn bốn trăm năm trước】
【Má ơi, cho nên tài khoản này chẳng lẽ là tài khoản còn sót lại của tộc nhân ngư à? [Đồng tử động đất.jpg]】
【Tộc nhân ngư tộc còn tài khoản còn sót lại luôn?!!】
【Ngay cả phòng số một cũng bị động đến rồi, chắc là tài khoản của tộc nhân ngư không sai đâu?】
Ngồi ở vị trí người làm chứng, Lệ Niên cũng đồng thời nhìn thấy làn đạn trên màn hình phòng phát sóng trực tiếp, bàn tay rũ xuống bên hông càng nắm chặt hơn.
Gã ta tất nhiên biết tài khoản Lệ Thâm tham ô chiếm dụng là của tộc nhân ngư, gã ta không chỉ biết, thậm chí tài khoản này còn do gã ta tự mình lựa chọn.
Tộc nhân ngư đã tuyệt diệt, sử dụng một tài khoản đến từ tộc đã bị tuyệt diệt, xác suất bị phát hiện chắc chắn gì là nhỏ nhất.
Nhưng cố tình một kế hoạch vạn vô nhất thất như vậy, vẫn bị người của Bộ công vụ phát hiện, hơn nữa còn truy tới trên đầu Lệ Thâm.
-- Tại sao?
Tại sao một tài khoản đã đóng băng một ngàn bốn trăm năm sẽ đột nhiên bị moi ra vào lúc này?
Lệ Niên hơi rũ mi, che giấu đi một tia tàn khốc trong đáy mắt.
Sau khi phiên tòa kết thúc, Lệ Thâm bị dẫn rời khỏi phòng xét xử, ngay sau đó Nghiêm Thu Hồ đi lên, nâng tay đè xuống một chút xôn xao dưới khán đài.
"Có lẽ rất nhiều người tại hiện trường đều đã đoán được, tài khoản mà Lệ Thâm tham ô quả thực là của tộc nhân ngư hơn một ngàn bốn trăm năm trước, hơn nữa hôm nay ở đây, tôi còn phải tuyên bố với mọi người một việc."
Giọng điệu Nghiêm Thu Hồ thong thả nhưng lại hữu lực: "Hiệp Hội Thợ Săn đã phát hiện một tinh cầu đến từ tộc nhân ngư, trên tinh cầu kia, chúng tôi đã tìm được phế tích cung điện nhân ngư, cũng tìm được chân tướng về việc tộc nhân ngư biến mất hơn một ngàn bốn trăm năm trước."
Hiện trường vừa mới yên tĩnh lại một lần nữa bởi vì câu nói này của Nghiêm Thu Hồ mà trở nên ồn ào.
【Má ơi!!!】
【Cách hơn một ngàn bốn trăm năm! Cuối cùng đã tìm được tinh vực của tộc nhân ngư rồi?!】
【A a a a mẹ ơi con đã chứng kiến lịch sử rồi!! [Kích động đến ngất.jpg]】
【Dám đánh cắp tài khoản của tộc nhân ngư, lá gan của Lệ Thâm cũng lớn thật đấy?!】
Lệ Niên ở dưới đài trong lòng nhảy dựng, tinh vực của tộc nhân ngư bị phát hiện? Gã ta theo bản năng bắt đầu suy đoán về nhiệm vụ có liên quan đến thăm dò tinh cầu gần đây trong Hiệp Hội Thợ Săn.
Lệ Niên rất nhanh đã tìm được mục tiêu, tầm mắt gần như lập tức dừng lại ở vị trí hàng đầu của nhân chứng, một cái đầu gấu trúc cực kỳ nổi bật giữa một đám đầu người.
Chẳng lẽ... là nhiệm vụ thăm dò tinh cầu cấp S mà Phong Bất Yếm đã nhận lần trước? Nếu tinh cầu kia là tinh vực của nhân ngư tộc, vậy người mà hắn ta mang về từ tinh cầu kia.
--- Là nhân ngư?
Lệ Niên đột nhiên nghĩ đến lần gã dùng huyết vụ để dự đoán, trong huyết vụ xuất hiện một con cá, chẳng lẽ huyết vụ đang ám chỉ tộc nhân ngư sao?
Lệ Niên nghe được tiếng tim mình đập thình thịch.
Nếu có thể lôi kéo được tộc nhân ngư, có thể có được sự ủng hộ đến từ tộc nhân ngư đã biến mất hơn một ngàn bốn trăm năm...
Trên đài, Nghiêm Thu Hồ chu đáo cho mọi người một chút thời gian để thở, qua rất lâu, cô lại mở miệng: "Tộc nhân ngư thật ra cũng không bị tuyệt diệt."
Vừa nói, cô vừa ấn xuống nút bên cạnh.
Trên màn hình ánh sáng ở phía trước nhất của phòng xét xử đột nhiên xuất hiện hình ảnh đại điện tế tự của tộc nhân ngư.
Đó là đoạn video mà lúc trước Phong Bất Yếm giao cho Bộ công vụ, Bộ công vụ đã làm mờ đoạn video, mọi người ở hiện trường chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của người trong video, nhưng không nhìn rõ diện mạo thật của họ.
Cái bóng lơ lửng ở không trung kia cũng không thấy rõ mặt, nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, nửa dưới cơ thể của khối năng lượng kỳ quái kia, là một cái đuôi cá hư ảo trong suốt.
Vị nhân ngư kia, hoặc là nói, khối năng lượng thể đến từ tộc nhân ngư hơn một ngàn bốn trăm năm trước.
Lần này không cần Nghiêm Thu Hồ tiến hành ước thúc, tất cả mọi người có mặt đều an tĩnh lại, lẳng lặng nghe vị lão giả đến từ tộc nhân ngư hơn một ngàn bốn trăm năm trước giảng thuật.
Đoạn video này cũng không dài, hình ảnh và âm thanh trong video đều đã được xử lý, ngoại trừ vài người biết được một phần nội tình bên trong, không ai có thể nhìn ra thân phận thật sự của mấy người trong video.
Lệ Niên chính là một trong số những người biết ít nội tình, hoặc là nói gã ta đoán được.
Gã ta không chỉ biết người làm nhiệm vụ trong video là Phong Bất Yếm, thậm chí còn biết cái đầu gấu trúc đang ngồi bên cạnh Phong Bất Yếm kia, chính là 'thành viên cuối cùng của tộc nhân ngư' mà Nghiêm Thu Hồ nói.
Đầu ngón tay Lệ Niên khẽ giật, ánh mắt nhìn đầu gấu trúc mang theo một tia nóng rực.
Nếu không phải ở đây có quá nhiều người, hơn nữa camera huyền phù phát sóng trực tiếp vẫn luôn nhắm vào bọn họ, Lệ Niên gần như muốn tiến lên nói chuyện với vị nhân ngư tộc kia ngay bây giờ, mời đối phương đến chỗ mình.
Cái gì mà đầu gấu trúc hay không đầu gấu trúc, cục đá xấu hay không cục đá xấu, ở trước mặt tộc nhân ngư, những thứ đó đều không đáng nhắc tới.
Rất đáng tiếc, hai người ngồi ở vị trí hàng đầu không có ý định để gã ta toại nguyện.
Tinh thần lực của Sở Thời Thời rất mạnh, khi Lệ Niên nhìn về phía mình, cậu đã có cảm giác không khoẻ, phải cố nhịn mới không tiến đến gần Phong Bất Yếm.
Phong Bất Yếm cũng đồng thời phát giác ra sự bất an của Sở Thời Thời, hắn lặng lẽ vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy tay Sở Thời Thời ở chỗ góc khuất của camera phát sóng trực tiếp, lại nhẹ nhàng bóp một cái.
Sở Thời Thời trong nháy mắt đã trấn định lại.
Sau khi video phát xong, Nghiêm Thu Hồ tiếp tục nói: "Dựa trên sự tôn trọng đối với người bạn tộc nhân ngư kia, chúng tôi tạm thời sẽ không công bố thân phận của cậu ấy."
Dưới đài nhất thời một mảnh ồn ào, nhưng Nghiêm Thu Hồ hiển nhiên không có ý định để ý đến họ, lại tiếp tục nói vài câu kết thúc liền tuyên bố lần xét xử này đã hoàn toàn kết thúc.
Lệ Niên vẫn luôn chú ý đến bóng dáng của hai người ở hàng trước, sau khi Nghiêm Thu Hồ tuyên bố kết thúc, bọn họ đã ngay lập tức đứng dậy rời đi.
Lệ Niên cũng theo sát bọn họ mà đứng dậy, lúc này gã vô cùng hối hận vì trước đó đã chọn chỗ ngồi ở hàng cuối, hiện tại khoảng cách giữa hàng đầu và hàng cuối dường như xa xôi như vậy.
May mắn thay gã ta đã thành công chặn được Phong Bất Yếm và thanh niên đầu gấu trúc ở bên ngoài lối ra.
Lệ Niên lộ ra nụ cười thân thiện với hai người: "Thật khéo, lại gặp mặt rồi."
Sở Thời Thời kịp thời tắt chức năng biểu cảm tự động của đầu gấu trúc, ngăn cản sự xuất hiện của 'ngượng đến mức ngón chân cũng muốn moi xuống đất.jpg'.
"Lệ đội, rất vui được gặp anh ở đây." Phong Bất Yếm tiến vào hình thức ảnh đế: "Lệ đội có chuyện gì sao?"
Lệ đội cười nói: "Gần đây là sinh nhật tôi, không biết Phong đội và Sở tiên sinh có rảnh đến dự tiệc sinh nhật không?"
Sở Thời Thời theo bản năng nhìn về phía Phong Bất Yếm, lại thấy Phong Bất Yếm cũng quay đầu nhìn mình.
Biểu cảm đầu gấu trúc nhảy nhảy: mèo con chờ mong.jpg
Phong Bất Yếm hơi hơi mỉm cười với Lệ Niên: "Đương nhiên, có thể đến dự tiệc sinh nhật Lệ đội là vinh hạnh của chúng tôi."
Trong lòng Lệ Niên hơi thở phào nhẹ nhõm, mời đến chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo gã sẽ tìm cách mượn sức lôi kéo sự ủng hộ của Sở tiên sinh.
Về phần Phong Bất Yếm, nếu hắn có thể ủng hộ gã ta cùng Sở tiên sinh thì tất nhiên sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu không được...
Gã không ngại trên thế giới này thiếu đi một thợ săn tên là Phong Bất Yếm.
*
Trên đường trở về căn cứ, Sở Thời Thời nghe được tin nhắn nhắc nhở đến từ hệ thống.
Linh Linh Bá: "Tiến độ tuyến nhánh của Cửu Tùng tăng lên năm mươi phần trăm, ký chủ nhận được một lần thưởng mười lần rút, có muốn rút ngay không?"
Sở Thời Thời trầm mặc một lát: "Quá đen, không muốn rút." Cậu dừng một chút, đột nhiên hỏi: "Có thể nhờ người khác rút thay không?"
Linh Linh Bá hỏi cậu: "Có thể là có thể, nhưng cậu muốn tìm ai? Nói trước, hệ thống không thể rút thay cho ký chủ đâu."
"Tui cũng không có ý định tìm cậu." Sở Thời Thời hơi thẹn thùng nói: "Đương nhiên là tìm Phong ca của tôi."
Phong Bất Yếm cái gì cũng được, chỉ là rút thẻ mà thôi, hẳn là cũng không thành vấn đề gì đi?
Linh Linh Bá: "..."
Sở Thời Thời đưa giao diện rút thẻ của hệ thống lên màn hình quang não, chọc chọc vào cánh tay Phong Bất Yếm nói: "Phong Bất Yếm, giúp em một việc được không?"
Phong Bất Yếm quay đầu: "Sao vậy?"
Sở Thời Thời kéo màn hình quang não đến trước mặt hắn, cười tủm tỉm nói: "Giúp em rút thẻ bài, thế nào?"
"Đây là cái gì? Game à?" Phong Bất Yếm hỏi, động tác trong tay lại không dừng lại, nhấn nút rút thẻ theo chỉ thị của Sở Thời Thời, tư thế tương đối tùy ý tiêu sái.
Sở Thời Thời lẩm bẩm: "Anh cứ coi như là game rút thẻ đi."
Cậu thu hồi hình ảnh chiếu trên màn hình quang não, lực chú ý lại đặt trên giao diện rút thẻ của hệ thống trong đầu.
Phong Bất Yếm khẽ nhướng mày, không phải là game rút thẻ... vậy chẳng lẽ là có liên quan đến bí mật nhỏ của hòn đá nhỏ nhà hắn?
Giây tiếp theo, màn hình hệ thống lóe lên một luồng kim quang chói mắt.
Không phải là ánh sáng màu tím, cũng không phải là ánh sáng trắng xanh bình thường, mà là ánh sáng vàng kim! Đây là kim quang đầu tiên cậu thấy kể từ khi trói định hệ thống!!!
Sở Thời Thời đột ngột trợn to mắt, trong lòng thầm nói không hổ là Phong ca của cậu!
Linh Linh Bá cũng oa một tiếng, không đợi nó thúc giục, Sở Thời Thời đã mở ra lá bài màu vàng kia ra.
【Thẻ SSR - Tặng cho tay súng thiện xạ tương lai: Muốn trở thành tay súng thiện xạ bách phát bách trúng không? Muốn trở thành thần súng đỉnh cao của thế giới không? Hoan nghênh sử dụng thẻ này...】
Sở Thời Thời nhanh chóng xem giới thiệu của thẻ bài, lúc đầu vừa mới thấy tên, cậu còn tưởng rằng thẻ này là thẻ kỹ năng có thể khiến người ta biến thành xạ thủ bách phát bách trúng trong nháy mắt.
Nhưng sau khi đọc xong giới thiệu mới biết, kỹ năng của thẻ này là tạo ra một không gian độc lập có thể tùy thời tùy chỗ tiến hành huấn luyện kỹ thuật bắn súng, tốc độ dòng chảy thời gian trong không gian chậm hơn so với thế giới hiện thực, hơn nữa cảm giác mệt mỏi sinh ra trong không gian huấn luyện sẽ không theo đến thế giới hiện thực.
Trong lòng Sở Thời Thời khẽ động, nói thầm thẻ này quả thực là buồn ngủ gặp chiếu manh, vừa vặn là thứ cậu cần.
Tầm mắt của cậu dừng lại trên câu giới thiệu cuối cùng, giới thiệu nói không gian huấn luyện này có thể tự tạo ra một con rối làm huấn luyện viên, cực hạn kỹ thuật bắn súng của con rối được quyết định bởi mục tiêu cực hạn mà người sử dụng tự định nghĩa.
Sở Thời Thời trong nháy mắt đầu tiên đã nghĩ tới Phong Bất Yếm, dù sao Phong Bất Yếm chắn chắc là người có kỹ thuật bắn súng tốt nhất trong số những người mà cậu quen biết.
Cảm nhận được ánh mắt thanh niên nhìn mình, Phong Bất Yếm khẽ nhướng mày hỏi: "Kết quả rút thẻ vừa rồi thế nào?"
Sở Thời Thời giơ ngón cái với hắn: "Quá tuyệt vời luôn!"
Phong Bất Yếm nheo mắt: "Vậy... khen thưởng?"
Sở Thời Thời vô cùng tự nhiên tiến lên hôn lên khóe môi đối phương, khuôn mặt tuấn mỹ trước mắt khiến đầu óc cậu nóng lên: "Chồng yêu thật là tuyệt!"
Hai mắt Phong Bất Yếm tối sầm: "... Âm thanh quá nhỏ, gọi thêm lần nữa?"
Sở Thời Thời hậu tri hậu giác phản ứng lại mới nhận ra mình vừa gọi cái gì, khuôn mặt lập tức đỏ bừng: "Không có! Em không gọi nữa!"
Phong Bất Yếm cười khẽ một tiếng: "Gọi thuận miệng như vậy, có phải em đã lén lút tự luyện tập rất nhiều lần rồi không, hửm?"
"Anh nói bậy gì vậy?! Ai rảnh mà đi luyện mấy cái này!" Sợ hắn nói ra những lời càng quá đáng, Sở Thời Thời vội vàng bịt kín miệng hắn lại: "Anh đừng có mà suy nghĩ lung tung!"
Phong Bất Yếm lại cười hai tiếng, toàn bộ hơi thở phả vào lòng bàn tay Sở Thời Thời, vừa nóng vừa ngứa, nhiệt ý trong nháy mắt truyền đến toàn thân Sở Thời Thời.
Dáng vẻ này của thanh niên này quá mức đáng yêu, thịt đã dâng đến bên miệng tất nhiên không có đạo lý buông tha, Phong Bất Yếm kéo tay thanh niên đang che miệng mình ra, kéo người lại hôn tới hôn lui, hôn người ta đến khi không mức thở nổi mới chịu buông ra.
Đường trở về căn cứ vì thế mà trở nên đặc biệt dài.
Vây tai Sở Thời Thời lại không khống chế được mà biến ra, cậu mím môi móc thiết bị đầu cuối ra, chuẩn bị lướt Tinh Võng một chút để ổn định lại tâm tình.
Tinh Võng lúc này đã nổ tung, công bố về tộc nhân ngư của Nghiêm Thu Hồ ở phòng xét xử đã nhanh chóng truyền khắp toàn Tinh Tế, top mười về hot search trên tinh bác đều bị chuyện này chiếm cứ.
#Mầm non của tộc nhân ngư#
#Công bố của Nghiêm Thu Hồ về tộc nhân ngư#
#Tộc nhân ngư không bị tuyệt diệt#
#Chân tướng bị chôn vùi một ngàn bốn trăm năm#
...
Sở Thời Thời mở xem theo trình tự, bình luận mọi người đều rất kích động, nhưng căn bản đều là ngôn từ thiện ý, hầu như không thấy bình luận tiêu cực quá khích gì.
Thỉnh thoảng có một hai người nghi ngờ tính chân thật của chuyện này đều bị người qua đường phổ cập một phen kiến thức về thân phận của Nghiêm Thu Hồ.
Bình luận của mọi người phần lớn đều tương tự nhau, Sở Thời Thời xem vài bình luận hot, phát hiện tình hình hiện tại còn thuận lợi hơn so với cậu dự kiến, liền đóng thiết bị đầu cuối lại.
Cách căn cứ còn gần một tiếng đồng hồ, Sở Thời Thời nghĩ nghĩ, lấy tấm thẻ SSR vừa mới rút được ra.
Huấn luyện thì không thể huấn luyện rồi, nhưng hiện tại cậu có thể làm trước một số công tác chuẩn bị trong không gian huấn luyện.
Ví dụ như làm một con rối huấn luyện viên lấy Phong Bất Yếm làm mẫu trước.
Tác giả có lời muốn nói:
Con rối huấn luyện viên còn có tên: Mô hình người thật tỷ lệ 1:1 [Cá cá vui vẻ.jpg]
*Kết thúc ngày hôm qua nói không phải là kết thúc liền đâu nha, ha ha ha, kết thúc ở đây là nói cốt truyện chính đến hồi kết (sắp xử Lệ chó rồi), giữa chừng còn sẽ xen kẽ một vài ngọt ngào nhỏ hàng ngày đó.
Chính văn ước chừng còn mười ngày đến nửa tháng nữa là kết thúc (nếu tôi có thể kìm chế được, không kìm chế được thì có thể dài hơn một chút orz), thêm phiên ngoại nữa, kế hoạch là cuối tháng hai kết thúc toàn văn, nhưng nếu phiên ngoại có cảm hứng viết dài, có thể sẽ viết đến đầu tháng ba như vậy đó.
P/s: Thấy khu bình luận có bảo bối đề cử if tuyến trúc mã trúc mã, còn có if tuyến Phong ca xuyên đến thế giới trước của hòn đá nhỏ, đánh dấu trước đã, nếu có cảm hứng phiên ngoại sẽ viết nha~
PP/s: Đây là Lục Tấn Giang! Thấy bảo bối nào đề xuất phiên ngoại không viết được ở Lục Tấn Giang, toàn bộ nhốt vào phòng tối để Linh Linh Bá tẩy não hết (đầu chó.jpg)
0 Nhận xét