Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 55
Hai người trong phòng huấn luyện cũng không biết những đội viên đang đứng xem bên ngoài đang bàn tán về mình. Nói chính xác hơn thì, Sở Thời Thời không có tinh lực đi quản, còn Phong Bất Yếm thì không muốn quản.
Huấn luyện bắn súng một đối một tiến hành cực kỳ thuận lợi, thiên phú bắn súng của Sở Thời Thời vượt xa dự kiến ban đầu của Phong Bất Yếm, cho dù là loại súng ống mà trước kia chưa từng tiếp xúc, Sở Thời Thời cũng có thể làm quen xúc cảm trong thời gian rất ngắn, sau đó bắn ra một vòng thành tích không tồi.
Tâm yêu tài của Phong Bất Yếm nảy sinh, lúc đầu hắn chỉ nghĩ là dẫn Sở Thời Thời tùy tiện luyện tập một chút, hiện tại ánh mắt nhìn vào người trước mặt đã hệt như đang đánh giá một khối ngọc thô chưa được điêu khắc.
Động tác bắn súng của Sở Thời Thời rất không chuyên nghiệp, hiển nhiên giống như những gì cậu nói, trước kia chưa từng tiếp xúc với huấn luyện bắn súng một cách hệ thống và chuyên nghiệp.
Chỉ là nghiệp dư chơi chơi đã có thể bắn ra thành tích như vậy, tuyệt đối là thiên tài khó gặp.
Không biết nghĩ đến chuyện gì, ý cười trong đáy mắt Phong Bất Yếm càng đậm thêm vài phần.
Điểm duy nhất không được hoàn mỹ chính là, thể chata của Sở Thời Thời quá kém, thậm chí còn chưa đạt tới tiêu chuẩn thể lực bình quân của người bình thường.
Nhưng mà vấn đề thể chất này có thể thông qua huấn luyện ngày sau để nâng cao, chuyện này trong mắt Phong Bất Yếm căn bản không được xem như là vấn đề.
Nếu như Sở Thời Thời biết được ý tưởng của Phong Bất Yếm lúc này, cậu nhất định sẽ không nhịn được mà phun tào, cậu chỉ là một cơ giáp sư ngày ngày ru rú trong nhà! Trạch nam một tuần cũng chưa chắc đã ra khỏi cửa được một lần! Thể chất không kém mới là là lạ!
Đáng tiếc cậu cũng không biết, càng không biết Phong Bất Yếm đã bắt đầu cân nhắc trong lòng muốn chế định kế hoạch huấn luyện nâng cao thể chất cho cậu.
Thời gian huấn luyện của ngày hôm nay cũng không dài, Phong Bất Yếm vốn chỉ là thấy Sở Thời Thời dường như có thiên phú nên muốn dẫn cậu tới chơi bắn súng cho vui một chút, ai ngờ thiên phú của đối phương lại vượt xa dự kiến của hắn, khiến hắn chuẩn bị bắt đầu thay đổi kế hoạch.
Việc chế định kế hoạch huấn luyện cụ thể hơn, đương nhiên vẫn phải xem khả năng chịu đựng của Sở Thời Thời.
Phong Bất Yếm nhận khẩu súng trong tay Sở Thời Thời rồi cất đi: "Đi thôi, huấn luyện hôm nay đến đây thôi."
Sở Thời Thời đang chơi rất vui, nghe hắn nói như vậy thì có chút kinh ngạc: "Không chơi nữa sao?"
"Kết hợp làm việc và nghỉ ngơi." Phong Bất Yếm véo nhẹ cánh tay của đối phương: "Cậu còn nhấc súng lên được không?"
Sở Thời Thời đội đầu gấu trúc, không chút nào để ý hình tượng mà hú lên một tiếng: "Đau quá!"
"Muốn tiếp tục cũng không phải là không được." Phong Bất Yếm cười nói: "Nếu như em không ngại ngày mai cánh tay sẽ đau đến mức không nhấc lên được thì cũng có thể."
Gấu trúc: đà mee đà mee!jpg
"Kế hoạch huấn luyện của em cần phải tiến hành thay đổi." Phong Bất Yếm nói: "Bây giờ huấn luyện bắn súng không phải là quan trọng nhất."
Sở Thời Thời sửng sốt: "Vậy quan trọng nhất là cái gì?"
"Thể chất." Độ cong khóe môi Phong Bất Yếm trở nên càng lớn hơn một chút, nhìn đến mức Sở Thời Thời khó hiểu mà cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Sở Thời Thời nói với hệ thống: "Tiểu Bá, cậu có cảm thấy Phong Bất Yếm cười hơi sai sai không?"
Linh Linh Bá cực kỳ tự nhiên mà tiếp lời: "Sai đẹp triêu? Ừm, là rất sai."
Sở Thời Thời: "..."
Cậu thật sự không phải có ý này, mặc dù Phong Bất Yếm cười thật sự rất đẹp trai.
Hì hì hì.jpg
Phong Bất Yếm đánh giá thanh niên đầu gấu trúc từ trên xuống dưới, tầm mắt quét qua thân hình mảnh khảnh của đối phương một lát: "Chậc chậc, xem thân hình nhỏ nhắn của em bây giờ đi, sợ là súng còn chưa kịp giơ lên đã bị dị thú một hơi thổi bay rồi."
Sở Thời Thời cúi đầu nhìn mình một chút: "?"
Cậu có gà tới mức như Phong Bất Yếm nói ư?
"Tui vẫn có cơ bắp mà!" Sở Thời Thời cố gắng nâng cánh tay đau nhức lên, cố gắng tạo dáng nặn ra bắp tay của mình: "Xem!"
Phong Bất Yếm nhìn cánh tay của cậu một chút, lại không tiếng động nâng cánh tay của mình lên. Phong Bất Yếm cũng không phải là kiểu người có cơ bắp cực kỳ kiện thạc chắc nịch như Long Nham, toàn bộ cơ bắp trên người hắn đều là rèn luyện ra trong thực chiến, đường cong no đủ lưu sướng, vừa nhìn liền thấy cực kỳ hữu lực.
Sở Thời Thời tự biết tự chuốc lấy nhục, lập tức buông tay lầu bầu: "...Cũng có cơ bụng!"
Phong Bất Yếm cúi đầu nhìn thoáng qua bụng của thanh niên một chút, một chữ cũng không nói, nhưng trong hắc đồng là sự nghi ngờ rõ ràng chói lọi.
Sở Thời Thời: "...Lúc hóp bụng thì vẫn có thể nhìn thấy." Mặc dù chỉ có thể nhìn thấy một chút, nhưng như vậy cũng xem là có cơ bụng rồi, Sở Thời Thời kiên định tin tưởng điểm này.
Phong Bất Yếm phụt một tiếng bật cười: "Được, xem như là em có."
Nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng Sở Thời Thời thật ra rất rõ ràng, nếu như muốn trở thành thợ săn tiền thưởng giống Phong Bất Yếm thì thể chất quả thực là hạng mục yếu nhất của cậu, không có gì để nghi ngờ.
"Muốn trở thành thợ săn tiền thưởng, khảo hạch thể chất là cơ sở nhất." Phong Bất Yếm nói: "Kiểm tra thể chất là hạng mục thứ nhất trong khảo hạch thợ săn tiền thưởng, em cũng không muốn bị loại ngay hạng mục đầu tiên chứ?"
"Đương nhiên không muốn." Sở Thời Thời lắc đầu, ngay sau đó đột nhiên sửng sốt, "Anh biết từ lúc nào ---"
"Biết em muốn trở thành thợ săn tiền thưởng?" Phong Bất Yếm cười tủm tỉm tiếp lời đối phương: "Bắt đầu từ lần đó tôi hỏi em có muốn trở thành thợ săn cơ giáp không nhưng em không cho tôi đáp án cụ thể."
Sở Thời Thời khiếp sợ, sớm như vậy sao? Lúc đó... Ngay cả chính cậu cũng còn chưa rõ ràng mình thật sự muốn làm gì mà?!
Vây tai dưới mũ trùm đầu giật giật, Sở Thời Thời cảm thấy tim đập của mình lại có xu hướng mất khống chế.
Đầu gấu trúc: Xí hổ quá đi mà.jpg
Phong Bất Yếm gần như có thể tưởng tượng ra biểu cảm trên gương mặt tinh xảo của thanh niên lúc này sẽ là như thế nào, đầu ngón tay hắn hơi ngứa ngáy, có chút muốn duỗi tay sờ sờ mái tóc vàng óng mượt mà kia.
Nhưng vì đối phương lúc này đang đội mũ trùm đầu gấu trúc, Phong Bất Yếm chỉ có thể lấy lui mà cầu tiến, xoa xoa đầu gấu trúc lông xù xù kia.
Chậc, mặc dù mũ trùm đầu gấu trúc này là hắn tặng cho Sở Thời Thời, nhưng mà... Trong một số thời điểm thật sự rất vướng víu, hắn thầm nghĩ.
"Nhân lúc bây giờ còn chưa tới thời gian ăn trưa, nghỉ ngơi một lát đi." Phong Bất Yếm nói: "Buổi chiều làm một bài kiểm tra thể chất cho em."
Sở Thời Thời chấn động, thất thanh nói: "Kiểm tra thể chất?!"
Một danh từ xa xưa làm sao! Lần cuối cùng cậu nghe được từ này... vẫn là từ lần trước.
Phong Bất Yếm hơi nhướng mày: "Không muốn?"
"Cũng không hẳn." Sở Thời Thời nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chỉ là hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý mà thôi."
"Cho nên tôi đã nói trước với em rồi." Phong Bất Yếm khẽ cười một tiếng: "Cách thời gian bắt đầu kiểm tra thể chất, em vẫn còn ba giờ chuẩn bị, hẳn là đủ rồi chứ?"
Sở Thời Thời thăm dò hỏi: "Nếu em nói là không đủ thì sao?"
Phong Bất Yếm: "Không đủ cũng không có cách nào."
Sở Thời Thời thở dài.
Phong Bất Yếm nhịn không được lại xoa nhẹ đầu gấu trúc lông xù xù một phen, cười nói: "Được rồi, đi ăn cơm trước đi."
Hai người cất tất cả những khẩu súng đã dùng thử lại, lúc đẩy cửa rời đi, đám đông ở bên ngoài nhìn hai người bằng ánh mắt rất phức tạp.
Biểu cảm của những người này cái gì cũng có, sùng bái, hiếu kỳ, khiếp sợ... Sở Thời Thời sờ sờ đầu gấu trúc, một lần nữa cảm khái về lựa chọn sáng suốt của mình.
Chờ hai người rời đi, đám đông nhìn theo bóng lưng bọn họ cuối cùng cũng hoàn hồn, bắt đầu xì xào bàn tán.
"Đó chính là súng năng lượng bắn tỉa số S988! Khoảng cách mô phỏng một ngàn năm trăm mét! Cậu ấy luyện mười phát đã bắn trúng hồng tâm?!"
"Ai giúp tôi dụ mắt chút coi, tôi nghi ngờ mắt tôi bị hỏng rồi..."
"Phong đội tìm được yêu nghiệt này ở đâu vậy?"
"Quả nhiên người mới Phong đội quyết định đích thân mang thì không thể là người mới bình thường được, huhuhu."
"Cho nên thật sự không có ai cảm thấy bầu không khí giữa Phong đội và đầu gấu trúc kia có chút không đúng sao?"
"Quả thực là quá không đúng rồi!"
Có người đột nhiên giơ tay, khua tay múa chân ngón út của mình một chút: "Tôi nghi ngờ đầu gấu trúc kia thật ra là cái này của Phong đội."
Lời này vừa nói ra, toàn trường lần nữa trở nên tĩnh lặng.
Người kia tiếp tục nói: "Các cậu nghĩ xem, Phong đội khi nào thì thân mật với người khác như vậy? Ngay cả Long ca Cửu ca bọn họ theo Phong đội lâu như vậy, các cậu đã thấy Phong đội cầm tay dạy họ tỉ mỉ như kia chưa?"
Mọi người hồi tưởng lại cảnh hai người huấn luyện vừa rồi, đột nhiên cảm thấy... Hình như cũng hơi có lý?
"Trước kia trong căn cứ của chúng ta cũng không phải là không có ai có ý với Phong đội, nhưng chỉ cần là thể hiện tâm ý với Phong đội thì đều không có một ngoại lệ, toàn bộ đều bị cự tuyệt đúng không?" Người kia lại tiếp thêm củi vào lửa.
"Nếu tôi nhớ không lầm, trước kia từng có người muốn dùng... thủ đoạn tiếp cận Phong đội, không những không thành công, sau khi Phong đội phát hiện, không nói hai lời đã lấy lý do làm việc không đàng hoàng mà đá đối phương ra khỏi căn cứ của chúng ta."
"Phong đội dầu muối không ăn như vậy, nếu không phải là quan hệ này, đừng nói chủ động dựa gần, sợ là đầu gấu trúc kia vừa nhấc tay một cái, Phong đội đã gập gãy cánh tay của cậu ấy rồi."
Lời này nhận được sự tán đồng nhất trí của mọi người có mặt.
Có người tiếp lời nói: "Tôi nhớ rồi! Chính là từ sau chuyện đó, những nhân tài có ý với Phong đội ở căn cứ chúng ta mới dẹp bỏ hết tâm tư, từng người đều hóa thân thành huấn luyện cuồng ma, khiến cho sân huấn luyện trở nên khó hẹn trong thời gian vừa rồi."
Mọi người nhao nhao gật đầu, một người khác lại đột nhiên nói: "Phong đội thì chúng ta không dám hỏi trực tiếp, nhưng mà Long ca có thể mà! Long ca và Phong đội là quan hệ gì, nhất định là biết chút gì đó đúng không? Chúng ta đi hỏi Long ca đi!"
"Đúng đúng đúng! Hỏi Long ca một chút, lỡ như thật sự là như vậy... Cũng phải một tiếng đội trưởng phu nhân rồi đúng không? Nếu không thì thật là không tôn trọng người ta."
Đề nghị này được toàn phiếu thông qua, ngay cả một bộ phận người trầm mê trong huấn luyện ở đằng xa cũng bị đề tài của mọi người hấp dẫn sự chú ý.
Bản thân Long Nham đã có tính cách hào sảng, nhân duyên ở căn cứ rất không tồi, không ít người đều có tinh liêu của hắn ta.
Cùng lúc này, Long Nham đang vui vẻ đổ thạch ở một khu vực nào đó của thành phố ngầm nào đó, thiết bị đầu cuối lại đột nhiên tích tích bíp bíp liên tục không ngừng mà vang lên.
Có kinh nghiệm lần trước bị Phong Bất Yếm bắt được tại chỗ, Long Nham lại không dám bỏ qua bất kỳ âm thanh nào của thiết bị đầu cuối nữa, vì thế hắn ta lập tức buông hòn đá chưa cắt xong trong tay xuống, vẫy vẫy tay với chủ tiệm, trốn sang một bên mở thiết bị đầu cuối ra.
Một tin nhắn tiếp một tin nhắn mênh mông che kín màn hình ánh sáng, tin nhắn nhiều đến mức nhảy một phút hơn vẫn chưa kết thúc, giao diện tinh liêu đều sắp bị lag treo máy.
Long Nham mắng nhỏ một câu: "Ch.ết tiệt, lão tử bị bạo lực mạng à?"
Đợi tin nhắn cuối cùng nhảy ra xong, Long Nham cuối cùng cũng phát hiện người gửi tin nhắn cho hắn ta đều là các anh em của căn cứ Liệt Dương, lúc này hắn ta mới yên tâm mở vài cái ra ngó ngó.
[Long ca! Đội trưởng của chúng ta có phải đã tìm được đối tượng rồi không?]
[Phong đội có phải đã lén chúng ta thoát khỏi độc thân rồi không?!!]
[Long ca có biết cái đầu gấu trúc này không? Là đội trưởng phu nhân của chúng ta à? [Ảnh đầu gấu trúc bị chụp trộm.jpg]]
......
Hàng trăm người đồng thời gửi cho hắn ta hàng ngàn tin nhắn, gần như làm nổ tung giao diện tinh liêu của Long Nham, độ tương đồng của tin nhắn được gửi cũng cực cao.
Long Nham lúc đầu vẫn còn kiên nhẫn trả lời: [Đối tượng? Không thể nào đâu, tôi không nghe thấy đầu nhi nói tới mà!]
[Hẳn là sẽ không đâu, đầu nhi dạo gần đây bận đến không chịu nổi, làm gì có thời gian đi yêu đương.]
[Đầu gấu trúc? Không biết... Chờ một chút!]
Nhìn thấy ảnh chụp, Long Nham đột nhiên hung hăng trợn to mắt, cái đầu gấu trúc này... sao lại giống vị đại sư Lâm Gian như vậy chứ?!
Long Nham lướt xuống xem tin nhắn, có không ít người đều chụp được ảnh của đầu gấu trúc, thậm chí còn có người quay được video.
Hắn ta click mở video ra xem đi xem lại, miệng bất tri bất giác mà há to.
Giống, thật sự quá giống!
Chiều cao thân hình giống, động tác đi đường cũng giống, đương nhiên giống nhất vẫn là cái đầu gấu trúc mà không ai có thể làm lơ kia.
Phong Bất Yếm và đầu gấu trúc trong video cử chỉ thân mật, vừa nhìn đã biết không phải là đang học bắn súng một cách nghiêm túc rồi. Long Nham nghĩ thầm, có ai học bắn súng mà nhìn y như là đang tình tứ như vậy đâu? Nhớ lại trước đây đầu nhi sửa tư thế bắn súng của hắn ta, nòng súng suýt chút nữa đã gõ sưng cánh tay của hắn ta, sao mà giống như trong video --
Anh anh em em, nhão nhão dính dính, quyến luyến không rời.
Lại nhìn sự oanh tạc tin nhắn của mọi người trong căn cứ, Long Nham đột nhiên có chút không xác định, chẳng lẽ đầu nhi thật sự đã lén lút thoát khỏi độc thân rồi?
Long Nham càng nghĩ càng thấy có khả năng, hơn nữa đối tượng nghi ngờ thần bí kia, chính là đại sư Lâm Gian mà bọn họ tìm thế nào cũng tìm không thấy.
Đệt.
Bỏ qua bọn họ mà lén lút thoát khỏi độc thân, đúng là quá không có tình nghĩa rồi!
Long Nham cảm thấy rất tức giận, nhưng mà để hắn ta trực tiếp chất vấn đội trưởng của bọn họ thì hắn lại không có cái lá gan đó. Thế là hắn ta suy nghĩ, mở cái nhóm nhỏ không có Phong Bất Yếm kia ra.
Long Có Tiền: [Đầu nhi đã lén chúng ta tìm được đối tượng rồi [Đầu long long trầm tư.jpg]]
Thanh: [?]
Chín Khối Gỗ: [?]
An Tư Đội Đầu Meo Meo: [?]
An Tư ở bên kia rất là chấn động, từ sau ngày đó nhìn thấy vết tích trên cổ Sở Thời Thời, nàng vẫn luôn tuân theo nguyên tắc bảo vệ bí mật thay đội trưởng, thêm vào một chút, thật sự chỉ là một chút ác ý thú vị nên vẫn luôn không nói cho Long Nham bọn họ về 'quan hệ thật sự' giữa đội trưởng và Sở Thời Thời.
Long Nham làm sao mà biết được?
Không đúng, người thứ hai biết chuyện sao có thể là Long Nham chứ? Hắn ta đã thông suốt rồi?!
Long Có Tiền: [Có hình có chân tướng.]
Long Có Tiền: [Ảnh đầu gấu trúc.jpg] xn; [Video bắn súng.mov] xn
Thanh: [Đối tượng của đội trưởng?]
Chín Khối Gỗ: [Hồ ly híp mắt cười.jpg]
Long Có Tiền: [Các cậu có ai nhận ra người trong video không?]
An Tư Đội Đầu Meo Meo: [...]
An Tư nghẹn một hơi ở trong ngực, trong lòng nói Long đại ngốc không hổ là Long đại ngốc, chỉ là mang một cái mũ trùm đầu mà thôi, hắn ta đã không nhận ra Sở Thời Thời rồi.
Cùng lúc đó, Sở Thời Thời vừa mới ăn xong cơm trưa trở về phòng. Cách thời gian kiểm tra thể chất buổi chiều còn hai tiếng rưỡi, cậu quyết định ngủ một giấc ngủ trưa thật ngon, bổ sung tinh lực để ứng phó với bài kiểm tra buổi chiều.
Nhưng mà cậu vừa nhắm mắt lại, thiết bị đầu cuối đã liên tiếp không ngừng mà vang lên.
Màn hình ánh sáng của thiết bị đầu cuối tự động sáng lên, xuất hiện giao diện màn hình khoá, tin nhắn đầu tiên nhảy ra khiến Sở Thời Thời trong lòng nhảy dựng: [Đầu nhi đã lén chúng ta tìm được đối tượng rồi].
Tin nhắn này là do Long Nham gửi tới, Long Nham còn nói có hình có chân tướng, thật sự gửi một chuỗi ảnh và video.
Trong lòng Sở Thời Thời nhất thời một mảnh băng giá, thậm chí không dám mở tin nhắn để xem ảnh chụp video Long Nham gửi tới.
Phong Bất Yếm vậy mà đã tìm được đối tượng rồi.
Phong Bất Yếm mắt to mày rậm như vậy, lại lén bọn họ đi yêu đương trong bóng tối!
Sở Thời Thời theo bản năng ngẩng đầu muốn tìm bóng dáng Phong Bất Yếm, lại đột nhiên nhớ tới, Phong Bất Yếm lúc này đang ở trong thư phòng xử lý sự vụ trong căn cứ.
Vì thế cậu buồn bực cúi đầu, giọng điệu thê lương nói với hệ thống: "Tiểu Bá, ký chủ cậu thất tình rồi."
Linh Linh Bá an ủi cậu: "Không sao đâu ký chủ, người tiếp theo càng ngoan hơn."
"Không, không có người tiếp theo nữa." Sở Thời Thời hít hít mũi: "Anh ấy chính là tốt nhất."
Linh Linh Bá: "..."
A này.
Não yêu đương còn có thể cứu sao?
Sở Thời Thời khóc lóc kể lể: "Thế giới này có người nào càng đẹp trai hơn Phong Bất Yếm không? Có thợ săn cấp S nào trẻ hơn anh ấy không? Có không?"
Linh Linh Bát: "Càng đẹp trai hơn càng trẻ hơn càng lợi hại hơn hắn thì không có, nhưng đẹp trai gần bằng, trẻ gần bằng, lợi hại gần bằng thì có."
Sở Thời Thời tạm dừng khóc lóc kể lể: "Ai? Ở đâu?"
"Xa tận chân trời gần ngay trước mắt." Linh Linh Bá ngữ khí đứng đắn: "Lệ Niên chẳng phải cũng như vậy sao? Gã ta còn là vận mệnh chi tử được chọn của thế giới này nữa."
Sở Thời Thời: "..."
Phì phì phì!
Xúi quẩy quá đi.jpg
"Lúc này đừng nhắc đến gã ta, ghê tởm." Sở Thời Thời lẩm nhẩm lầm nhầm: "Gã ta làm sao có thể so với Phong ca của tui chứ? Gã ta không xứng! Phong ca của tôi là ánh trăng sáng trên bầu trời, còn gã chính là một đống cứt trên đất, chó ngửi còn thấy ghê tởm."
Linh Linh Bá không thể không thừa nhận, ký chủ của nó mặc dù là não yêu đương, nhưng đánh giá Lệ Niên là tương đối chính xác.
Sở Thời Thời tiếp tục khóc lóc kể lể: "Thất tình thật khó chịu, Tiểu Bá cậu chia một nửa thanh năng lượng cho tui đi QAQ."
"Tuyệt đối không thể." Linh Linh Bá cảnh giác nói: "Hơn nữa ký chủ, cậu đây không gọi là thất tình, cậu đây là đơn phương tương tư không có kết quả."
Còn chưa bắt đầu đã kết thúc một mối tình, căn bản không thể nói là thất tình được.
Sở Thời Thời: "..."
Càng thêm đau lòng rồi.jpg
Sở Thời Thời khó chịu đến không được, đến dũng khí click mở nhóm nhỏ xem ảnh của đối tượng Phong Bất Yếm cũng không có. Cậu nhét thiết bị đầu cuối vào dưới gối đầu, cả người vùi vào trong chăn, khó chịu đến mức thiếu chút nữa đã muốn khóc hu hu.
Linh Linh Bá thấy cậu thật sự khó chịu, gặm xong thanh năng lượng lại bắt đầu thăm dò mà đưa ra kiến nghị: "Hay là cậu trực tiếp đi hỏi Phong Bất Yếm đi? Lỡ như chỉ là hiểu lầm thì sao?"
Sở Thời Thời nghẹn ngào nói: "Sao tui dám, Phong Bất Yếm thông minh như vậy, nếu bị anh ấy phát giác ra chuyện gì, lỡ như về sau ngay cả bạn bè cũng không làm được thì sao?"
Sự dây dưa của nhân loại hệ thống không hiểu được, Linh Linh Bá lại xé một cây thanh năng lượng, gặm răng rắc ở trong đầu Sở Thời Thời.
Âm thanh máy móc mơ hồ hỏi: "Vậy cậu sau này..."
"Sau này... làm gì còn sau này nữa." Sở Thời Thời thở dài một hơi: "Từ nay về sau, tui và Phong Bất Yếm chính là bạn bè bình bình thường thường, nếu về sau tui thông qua khảo hạch của căn cứ Liệt Dương, có lẽ còn là đồng đội bình bình thường thường, cấp trên cấp dưới bình bình thường thường."
Nhưng cho dù thế nào, cũng không thể là quan hệ người yêu bình bình thường thường được.
Sở Thời Thời không nhịn được mà lại thở dài một hơi, cảm thấy trong lòng rất đau, đau đến mức cậu thậm chí muốn cạo đầu xuất gia nhập phật ngay tại chỗ, từ nay về sau hồng trần không còn yêu.
Lần rung động đầu tiên trong đời cá lại có kết cục thê thảm như vậy, quả thực quá khiến cá cá khổ sở.
Linh Linh Bá không biết nên an ủi một nhân loại đã thất tình như thế nào, bắt đầu suy nghĩ có nên hiến tế tiền riêng của mình đổi một chút 'cá khô giá trên trời' trong thương thành hệ thống không, xem như là quà thất tình đưa cho ký chủ.
Ngay lúc này, tiếng cảnh báo của hệ thống đột nhiên vang lên.
Sở Thời Thời bị tiếng báo động làm cho giật mình, khổ sở khi thất tình bùm một tiếng đã bị dọa cho co lại: "Xảy ra chuyện gì?"
Linh Linh Bá: "Là giá trị sinh mệnh của Phong Bất Yếm lại báo đỏ rồi!"
Sở Thời Thời sửng sốt: "Lúc này mới bao lâu? Mới nửa tháng! Chẳng lẽ trị liệu không có hiệu quả sao? Khoảng cách thời gian lực lượng huyết mạch b.ạo đ.ộng sao lại rút ngắn rồi?!"
Vấn đề này Linh Linh Bá cũng không trả lời được, chỉ có thể ở trong đầu thúc giục Sở Thời Thời mau chóng chạy tới cứu người quan trọng.
Sở Thời Thời xốc chăn chạy khỏi phòng.
Phòng ngủ của cậu và thư phòng của Phong Bất Yếm ở cùng một tòa nhà nhưng không ở cùng một tầng. Sở Thời Thời sốt ruột hoảng hốt ấn nút thang máy huyền phù, thang máy huyền phù lúc này dừng ở tầng trên cùng, không biết có phải là người ở tầng trên cùng có việc bận hay không, thang máy chậm chạp không chịu xuống.
Sở Thời Thời thấy vậy, trực tiếp bỏ qua thang máy huyền phù, đẩy cửa hành lang cầu thang ở một bên ra. Cậu chạy quá gấp quá nhanh, lúc quẹo không nhìn rõ đường, eo sườn hung hăng đụng vào tay vịn cầu thang.
Sở Thời Thời hít một hơi, bước chân loạng choạng một chút, rất may là đã ổn định không bị ngã. Cú va chạm này có chút tàn nhẫn, qua một thời gian da thịt chỗ đó nhất định sẽ trở nên xanh tím.
Sở Thời Thời rất nhanh đã chạy đến thư phòng, cửa thư phòng khóa lại, cậu gõ cửa cũng không nghe thấy phản hồi nên trực tiếp để Linh Linh Bá lấy thẻ mở khóa đã lâu không dùng ra.
Cửa thư phòng cạch một tiếng mở ra, Sở Thời Thời liếc mắt không thấy người, bước chân vội vàng lập tức đi đến bên ngoài cửa nhà vệ sinh trong thư phòng, quả nhiên nghe thấy tiếng nước nhỏ vụn truyền đến từ trong nhà vệ sinh.
"Phong Bất Yếm! Là tôi!" Sở Thời Thời gân cổ lên hét lớn một tiếng, cũng không đợi người bên trong đáp lại đã đẩy cửa xông vào.
Chuyện khiến cậu có chút ngoài ý muốn chính là, cửa nhà vệ sinh lại không đóng.
Phong Bất Yếm đang ngồi trên nắp bồn cầu, thân hình cao lớn vì đau đớn trong cơ thể mà hơi hơi cuộn tròn, kẹp khuyên tai trên vành tai trái đã đỏ đến chói mắt.
Sở Thời Thời tiến lên hai bước, đưa tay ra: "Phong Bất Yếm ---"
Cậu theo bản năng muốn nắm tay Phong Bất Yếm, ôm lấy người giống như lần trước, nhưng lại đột nhiên nhớ tới tin tức Long Nham nói trong nhóm.
-- Phong Bất Yếm có đối tượng rồi.
Ngón tay Sở Thời Thời khẽ co lại một chút, cách lớp quần áo nắm lấy cổ tay Phong Bất Yếm.
Phong Bất Yếm thở hổn hển ngẩng đầu, đôi mắt bị lực lượng đột nhiên b.ạo đ.ộng tr.a t.ấn đến mức đỏ bừng. Sao lần này lại... chỉ là nắm tay? Ý niệm này lóe lên trong đầu Phong Bất Yếm rồi biến mất.
Chỉ đơn thuần là chạm vào nhau cách lớp quần áo khiến Phong Bất Yếm cảm thấy vô cùng không thỏa mãn, lực lượng trong cơ thể rõ ràng cảm nhận được gần đó có hơi thở có thể trấn an chúng nó nhưng làm thế nào cũng không thể chạm vào, trở nên càng thêm nóng nảy khó nhịn.
Phong Bất Yếm đưa tay ra, muốn ôm người vào trong ngực giống như trước kia, cánh tay vươn ra lại bị Sở Thời Thời hơi nghiêng người né tránh.
Hắn hơi hơi ngây người, khàn giọng hỏi: "Sao lại không cho ôm?"
"Phong Bất Yếm, như vậy không tốt." Sở Thời Thời nhỏ giọng lại kiên định từ chối: "Anh có đối tượng rồi, chúng ta vẫn nên giữ một chút khoảng cách thì tốt hơn."
Phong Bất Yếm: "?"
Hắn cố gắng dùng đại não hỗn loạn khó khăn suy nghĩ lời nói của Sở Thời Thời.
Đối tượng?
Đối tượng gì?
Hắn có đối tượng rồi?
Sao hắn lại không biết?
Biểu cảm mang vẻ mờ mịt của Phong Bất Yếm không giống giả vờ, Sở Thời Thời trong lòng nhảy dựng, thầm nói chẳng lẽ thật sự chỉ là tin đồn thôi sao?
Một tay cậu nắm cổ tay Phong Bất Yếm, tay còn lại nhanh chóng click mở nhóm chat trên thiết bị đầu cuối, cố gắng cho Phong Bất Yếm xem tin nhắn trong nhóm.
Hình ảnh Long Nham gửi trong nhóm nhanh chóng chiếm cứ màn hình ánh sáng của cậu, thanh niên đứng cùng Phong Bất Yếm trong ảnh chụp thoạt nhìn rất quen mắt, một thân trang phục tác chiến giống kiểu của Phong Bất Yếm, mũ trùm đầu gấu trúc đen trắng giao nhau, còn có vài sợi tóc vàng ẩn ẩn lộ ra dưới mũ trùm...
Sở Thời Thời hơi há hốc mồm, đây đây đây, đây mẹ nó không phải là cậu à?!
Không đợi cậu cẩn thận nhìn tin nhắn trong nhóm kỹ hơn, hai cánh tay hữu lực đã ôm tới, siết chặt vòng eo cậu.
Giọng nói khàn khàn của nam nhân vang lên bên tai Sở Thời Thời: "Xin lỗi hòn đá nhỏ..."
Xin lỗi... cái gì?
Giây tiếp theo, đôi môi nóng rực dán lên, theo sau là hơi thở nóng bỏng mang theo vị bạc hà.
Phong Bất Yếm hôn Sở Thời Thời.
Tác giả có lời muốn nói:
Sở Thời Thời: Phòng tắm play, kích thích [Cá cá chờ mong.jpg]
-----
Tiểu kịch trường của tác giả đủ wow rồi nhe =)))
À mà có ai thắc mắc giúng tui là, tại sao tác giả không nhắc tới chuyện phòng ngủ của hai khứa này hông, có phải hai mẻ ở chung 1 phòng hông ta? Còn nằm chung 1 giường? Nếu vậy thì là ai, là âm mưu của ai hả? Phải anh hông anh gió tai (=`ェ´=)
0 Nhận xét