Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 82
Cái bể cá lớn kia bị Phong Bất Yếm đặt ở vị trí gần ban công trong phòng ngủ.
Vị trí này vô cùng khéo léo, một nửa bể có thể phơi nắng bên ngoài ban công, một nửa lại ở chỗ râm mát trong phòng, vừa có thể phơi nắng vừa có thể kéo rèm che mát khi cảm thấy nóng.
Mặc dù việc đồ vật như bể cá xuất hiện trong phòng ngủ rất kỳ quái nhưng Sở Thời Thời một chút cũng không chê, cho dù sự tồn tại của thứ này có thể ảnh hưởng đến vẻ đẹp tổng thể của phòng ngủ, cậu cũng không hề để ý.
Đây không phải là bể cá bình thường, Sở Thời Thời thầm nghĩ, đây là bằng chứng tình yêu của Phong ca nhà cậu với cậu!
Nếu như Linh Linh Bá hiện tại vẫn còn ở đây thì nó nhất định sẽ phải nói một câu: não yêu đương, hết cứu.
Khi Phong Bất Yếm và Sở Thời Thời đi xuống từ lầu hai, bốn người khác đã đến tầng một trước bọn họ một bước, toàn bộ tầng một tràn ngập một mùi thơm thoang thoảng của đồ ăn.
Mặc dù tổ chương trình không đánh dấu trên thẻ nhiệm vụ, nhưng ba căn bếp được phân cách riêng biệt đã rất rõ ràng nói cho bọn họ biết, nấu cơm cũng là một trong những nhiệm vụ ẩn.
Tổ chương trình thật sự rất hiểu khán giả thích xem cái gì. Những chuyện giống như nấu cơm là chuyện hai người có thể phối hợp hoàn thành giữa, dễ dàng moi ra đường để cắn nhất.
【Nấu cơm là một trong những phân đoạn tôi thích xem nhất trong chương trình tạp kỹ tình nhân!!!】
【Khà khà khà, phòng bếp thật sự là một nơi rất dễ ma sát ra tia lửa nha [mắt sáng lấp lánh.jpg]】
【Cũng là nơi rất dễ xảy ra sự cố [đầu chó.jpg][click mở thư mục cục bộ của tôi.jpg] [húp xì xụp.jpg]】
【Sự cố? Là cái sự cố mà tôi nghĩ tới ư? [quào quao.jpg]】
【Nói trở lại... Phong đội và bà xã Sở Sở biết nấu cơm không?】
【Câu hỏi hay [đột nhiên ngây người.jpg]】
【Mấy buổi phát sóng trực tiếp hằng ngày trước, chó Phong và bé cưng Sở Sở đều ăn cơm trong nhà ăn căn cứ, không có tự mình nấu cơm nha.】
【Ô mô, xong đời, đây không phải là sự cố sắp xếp chứ, sự cố - thật sự ấy [ôm chặt bản thân nhỏ yếu đáng thương lại bất lực.jpg]】
Nhìn thấy làn đạn của cư dân mạng, Sở Thời Thời cười trộm một tiếng trong lòng, thầm nghĩ những người nói bọn họ không biết nấu cơm sợ là rất nhanh sẽ phải kinh ngạc rớt cằm rồi.
Sở Thời Thời biết nấu cơm, cậu ở thế giới trước sống một mình nhiều năm như vậy, nấu cơm đã sớm trở thành một trong những kỹ năng thiết yếu của cậu.
Mặc dù cơm làm ra hơi không bằng đầu bếp một chút, nhưng dù sao cũng không liên quan đến khó ăn.
Về phần Phong Bất Yếm lại càng không cần phải nói, tất cả những người từng tham gia nhiệm vụ cùng Phong Bất Yếm khi đánh giá về tài nấu nướng của hắn, không có ngoại lệ đều là khen ngợi.
Lúc trước Sở Thời Thời cũng từng ăn thịt nướng của Phong Bất Yếm, hương vị kia còn thơm hơn tất cả các quán thịt nướng mà cậu từng ăn, nhưng mà cậu quả thật vẫn chưa từng ăn đồ ăn chính tông Phong Bất Yếm làm trong nhà bếp.
Ở trong hoàn cảnh dã ngoại thiếu thốn mà đồ ăn Phong Bất Yếm nấu ra cũng có thể ngon như vậy, Sở Thời Thời đã bắt đầu chờ mong trình độ nấu ăn thật sự của Phong Bất Yếm rồi.
Cảm giác được ánh mắt của Sở Thời Thời, đáy mắt Phong Bất Yếm lộ ra chút ý cười hỏi: "Muốn ăn cái gì?"
Sở Thời Thời nói: "Muốn ăn cá."
Phong Bất Yếm mở tủ lạnh nhà bếp nhìn một chút, nguyên liệu nấu ăn tổ chương trình chuẩn bị cho bọn họ vô cùng đầy đủ, chỉ riêng cá đã có năm sáu loại cá khác nhau, còn có không ít tôm cua sò điệp và hải sản khác.
Cân nhắc đến sức ăn của hai người bọn họ đều không nhỏ, Phong Bất Yếm định làm cá hầm đậu phụ, lẩu tôm cua, rồi xào thêm chút rau xanh.
Thấy Phong Bất Yếm lấy tất cả những nguyên liệu cần thiết ra, Sở Thời Thời liền thò lại gần hỏi: "Có cần em giúp gì không?"
Phong Bất Yếm gật đầu: "Cần."
"Lặt rau hay là rửa cá?"
Sở Thời Thời vừa nói vừa xắn ống tay áo lên, Phong Bất Yếm lại cản cậu lại, nói: "Không thiếu người làm công, thiếu tổ không khí."
Sở Thời Thời: "......Tổ không khí?"
Phong Bất Yếm chỉ chỉ cái ghế dựa bên cạnh nhà bếp nói: "Chỗ đó thiếu người, có em làm tổ không khí ở đây, cơm làm ra chắc là càng thơm hơn."
Đây là ý bảo cậu nghỉ ngơi cho tốt đừng nhúng tay vào.
Sở Thời Thời lập tức vui vẻ: "Sao có thể càng thơm hơn được, em cũng không phải là hương liệu gì."
"Ai nói em không phải? Em rõ ràng là hương liệu trân quý nhất trên thế giới." Phong Bất Yếm cong cong mắt, đẩy thanh niên ngồi xuống ghế dựa: "Được rồi, cứ ngồi yên ở đây đi, nếu cảm thấy nhàm chán thì có thể mở TV trong phòng khách."
"Em có thiết bị đầu cuối." Sở Thời Thời phất phất tay, ngoan ngoãn ngồi trên ghế: "Hơn nữa... Nhìn anh nấu cơm cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán."
Câu nói cuối cùng, Sở Thời Thời hạ giọng thật sự rất thấp, Phong Bất Yếm đã đi đến đầu bên kia của nhà bếp cũng không nghe được.
Sở Thời Thời nhìn chằm chằm vào đối phương một hồi, lấy thiết bị đầu cuối ra, nhưng không kết nối với Tinh Võng mà là click mở ra chức năng ghi hình, ống kính nhắm vào bóng dáng cao lớn đang bận bận rộn rộn ở trước quầy nhà bếp.
Hương liệu trân quý nhất trên thế giới... Sở Thời Thời còn đang suy nghĩ về những lời Phong Bất Yếm vừa nói, nhất thời có chút không hiểu rõ ý tứ trong lời nói của đối phương.
【Vãi men, Phong đội thật sự lên luôn?】
【Động tác thái rau của Phong đội thành thạo dữ dị!!!】
【Là ai nói Phong Bất Yếm không biết nấu cơm? Xem cái tướng này, rõ ràng là một đầu bếp mà [đồng tử động đất.jpg]】
【Hương liệu trân quý nhất?... Chẳng lẽ ý của chó Phong là iu?】
【Chắc là dị đó, lúc trước tôi từng nghe nói, mang theo tình yêu để nấu đồ ăn, hương vị sẽ không giống với đồ ăn bình thường [sờ cằm.jpg]】
【Tôi cũng từng nghe nói như vậy, nhưng mà nhiều năm như vậy đã trôi qua, đến nay tôi vẫn chưa từng nếm qua hương vị đồ ăn đặc thù này [chảy xuống giọt nước mắt của chó độc thân từ trong bụng mẹ.jpg]】
Nhìn thấy bình luận của cư dân mạng, Sở Thời Thời hơi sửng sốt, lúc này mới phản ứng lại Phong Bất Yếm có ý gì.
Cậu mím môi, không nhịn được mà lén vui vẻ một lát.
Phong Bất Yếm đột nhiên xoay người đi về phía cậu, trong tay bưng một đĩa trái cây mới vừa rửa sạch cắt nhỏ: "Ăn chút trái cây trước, lót dạ."
Sở Thời Thời tiếp nhận đĩa, cong cong mắt cười với đối phương.
Phong Bất Yếm khẽ nhướng mày hỏi "Cười vui vẻ như vậy, nghĩ đến chuyện gì tốt rồi?"
"Anh đoán xem." Sở Thời Thời cong cong mắt nhét một miếng táo vào miệng, táo giòn ngọt mang theo một chút chua nhẹ, rất ngon, cái này khiến cho nụ cười của Sở Thời Thời càng lớn hơn một chút.
Phong Bất Yếm: "Vậy thì không cần đoán nữa, nhất định là đang nghĩ đến anh."
Sở Thời Thời bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cuồng tự luyến."
Phong Bất Yếm hừ cười một tiếng: "Chẳng lẽ không phải là đang nghĩ đến anh à?"
Sở Thời Thời cắn táo, ngẩng đầu nhìn Phong Bất Yếm một cái, cuối cùng vẫn là bại trận mà nói: "Được rồi, đang nghĩ đến anh."
Không đợi Phong Bất Yếm mở miệng nói chuyện, Sở Thời Thời liền tiếp tục nói "Đang nghĩ anh sẽ làm cơm ra sao, em có cần chuẩn bị trước chút thuốc đau dạ dày hay không."
Phong Bất Yếm liếc mắt liền nhìn ra cậu đang nói dối, thế là tương đối phối hợp nói: "Chuẩn bị hẳn là không cần, tổ chương trình nhất định đã sớm sắp xếp thỏa đáng, mỗi phòng đều được trang bị hộp thuốc nhỏ dự phòng."
Sở Thời Thời cười nói: "Vậy thì được, xem ra hôm nay ăn cơm anh làm không còn gì để lo."
Phong Bất Yếm ha ha cười một tiếng, giơ tay xoa nhẹ mái tóc vàng xúc cảm cực kỳ tốt của thanh niên một phen, xoay người lại trở về bên cạnh quầy bếp, bắt đầu tiếp tục bận rộn.
Ba căn bếp của nhà tình nhân cách nhau rất gần, Sở Thời Thời ngửi được mùi hương truyền đến từ trong hai căn bếp khác.
Cậu thò đầu nhìn xem, bất kể là Bồ Câu Trắng hay là Giang Hồ, cơm của bọn họ đều nghiêng về loại hình sức khỏe tập thể hình.
Tần Ca và Bạch Lam là ca sĩ diễn viên, bình thường yêu cầu quản lý thể hình tương đối cao, càng không cần phải nói hai người CP Giang Hồ đều là vận động viên, yêu cầu đối với đồ ăn chỉ nhiều chứ không ít.
Sở Thời Thời nhìn hai lần liền thu hồi tầm mắt, lam đồng không tự chủ được lại nhìn về phía Phong Bất Yếm.
Tiếng thái rau xoạch xoạch xoạch không dứt vang lên bên tai, Sở Thời Thời một chút cũng cũng không cảm thấy ồn, ngược lại còn thấy âm thanh này rất có nhịp điệu, còn khá dễ nghe.
【Cuối cùng cũng hiểu vì sao mọi người đều nói đàn ông biết nấu cơm rất đẹp trai.】
【Đáng giận, tôi vậy mà lại cảm thấy chó Phong có chút đẹp trai, không được không được, đây là người đàn ông cướp bà xã của tôi [ăn miếng đá lạnh bình tĩnh một chút.jpg]】
【Ánh mắt bà xã Sở Sở nhìn Phong đội thật ngọt nha huhuhu】
【Đáng ghét, tôi và Phong đội đều biết nấu cơm giống nhau, tại sao bà xã Sở Sở lại không phải là bà xã của tôi [tui không hiểu.jpg]】
Tốc độ Phong Bất Yếm nấu cơm rất nhanh, Sở Thời Thời còn chưa ăn hết một đĩa trái cây, Phong Bất Yếm đã làm xong ba món rồi.
Sở Thời Thời hít hít mũi, rõ ràng mới vừa ăn trái cây xong vẫn chưa đói bụng lắm, nhưng ngửi được mùi thơm này, cậu vẫn cảm thấy bụng cậu đang phát ra tiếng kêu "ọt ọt ọt" kháng nghị.
Sở Thời Thời đặt đĩa trái cây còn lại một nửa sang một bên, đứng dậy đi bưng đồ ăn cùng Phong Bất Yếm.
Phong Bất Yếm đã bưng lẩu tôm cua và rau xanh xào ra ngoài, còn lại một nồi cá hầm đậu phụ đặt trên kệ bếp.
Không đợi Sở Thời Thời đưa tay ra, sau lưng liền truyền đến giọng nói của Phong Bất Yếm: "Cẩn thận, hơi nóng."
Tay Sở Thời Thời dừng lại giữa không trung một chút, bên cạnh gần như lập tức vươn ra một bàn tay khác, đặt ở trên cán nồi trước cậu một bước.
"Để anh." Phong Bất Yếm nhẹ nhàng nhấc cả cái nồi lên: "Em ra ngồi ở bên bàn ăn là được."
Sở Thời Thời lại khẽ nhíu mày nói: "Không phải nói nóng sao? Sao ngay cả một miếng khăn cách nhiệt anh cũng không lấy."
Phong Bất Yếm nghe vậy nhìn cậu một cái, khẽ nhướng mày hỏi ngược lại: "Em thấy anh sợ nóng bao giờ chưa?"
Sở Thời Thời hơi sửng sốt, nghĩ cũng đúng, dường như Phong Bất Yếm từ trước đến nay đều chưa từng sợ nóng.
Trước kia có một lần Phong Bất Yếm ngâm bồn tắm, Sở Thời Thời vào thử thử nhiệt độ nước trong bồn tắm của hắn, chỉ vừa chạm vào một chút, đầu ngón tay cậu đã bị bỏng đỏ.
Hình như là bắt đầu từ sau lần đó, nước tắm của Phong Bất Yếm cũng không còn nóng như vậy.
Sở Thời Thời ngồi bên cạnh bàn, ba món ăn được Phong Bất Yếm bày lên bàn, cá và tôm cua cậu thích ăn đều được đặt ở vị trí gần cậu.
Phong Bất Yếm thật sự rất tinh tế, cậu thầm nghĩ.
【Thật sự quá iu mấy người tinh tế 555】
【Ai hiểu không, đàn ông tặng hoa cho tôi tôi có thể cảm thấy tục, nhưng nếu có người nguyện ý nấu cơm cho tôi, lại còn đặt món tôi thích trước mặt tôi, tôi thật sự sẽ rất động tâm [che miệng rơi lệ.jpg]】
【Mặc dù vẫn luôn gọi chó Phong là chó Phong, nhưng không thể không thừa nhận, chó Phong thật sự vẫn luôn đặt bà xã Sở Sở trong lòng, làm việc gì cũng sẽ cân nhắc đến bà xã Sở Sở đầu tiên [cảm động khóc.jpg]】
【Tình yêu của Phong đội với Sở Sở thật sự không phải chỉ là nói suông ngoài miệng, tình yêu của hắn là hòa vào nhất cử nhất động, mỗi một động tác mỗi một chi tiết đều có thể nhìn ra hắn để ý Sở Sở thế nào】
【Cắn điên rồi, tôi thật sự quá yêu loại đường ngọt chi tiết này [mèo con thét chói tai.jpg]】
【Chó Phong Ăn Cá khóa chặt lại cho tôi được không! Chìa khóa tôi nuốt rồi!!!】
【Mặc dù rất ngọt, nhưng mà thật sự không có ai cảm thấy cảnh này có chút giống quản gia và thiếu gia sao? [đầu chó.jpg]】
【Quản gia bạch thiết hắc chiếm hữu dục nổ tung và tiểu thiếu gia ngạo kiều ngoan ngoãn ngoan đáng yêu, tôi cắn khùng luôn được chưa? [phát ra tiếng cười kỳ quái.jpg]】
----
Lời edit: Kkkk, cảm thấy mấy ngoại hơi nhạt nhạt nên chắc là toi sẽ dừng tại đây không edit bộ này nữa, hết hứng thú hì =))
Tạm biệt các cưng, hẹn lại ở phần khác nhó.
---
0 Nhận xét