Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế: Chương 81

 Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 81

【Cứu mạng Phong đội cũng quá biết nói chuyện rồi!!!】

【Chó Phong đáng đời anh có vợ a a a [Ngọt đến đau răng.jpg]】

【Nhìn Phong đội lại nhìn bạn trai tôi, đáng giận, trở tay liền tát bạn trai một cái [hùng hùng hổ hổ.jpg]】

【Huhuhu xong đời rồi có bạn trai như Phong đội, tôi và bà xã Sở Sở càng không có hy vọng rồi [đầu meo meo rơi lệ.jpg]】

Phong Bất Yếm nói câu này thật sự quá tự nhiên, dường như hoàn toàn không cần suy nghĩ, giống như trực tiếp buột miệng nói ra.

Sở Thời Thời mím môi, trái tim "thình thịch" có chút mất khống chế.

Sở Thời Thời vẫn luôn biết Phong Bất Yếm rất biết cách nói chuyện, lúc nói móc người khác có thể không dùng một chữ thô tục cũng có thể dỗi người ta đến mức nói không ra lời, lúc trêu cậu tán tỉnh cậu, cũng có thể mỗi lần đều dùng một loại phương thức khác nhau khiến vây tai cậu mất khống chế.

Nhưng Sở Thời Thời rất rõ ràng, Phong Bất Yếm không phải loại người chỉ biết khua môi múa mép. Cho dù hắn nói càng vớ vẩn hoang đường đến đâu, cũng vĩnh viễn không phải là nói suông, Phong Bất Yếm nhất định sẽ thực hiện những lời hứa không có giấy tờ này.

Thấy Sở Thời Thời vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mình không nói lời nào, Phong Bất Yếm khẽ nhướng mày hỏi: "Yo, xem biểu tình nhỏ của em kìa, đây là cảm động đến mức nói không ra lời à?"

Khiến Phong Bất Yếm có chút ngoài ý muốn chính là, Sở Thời Thời không giống như mọi khi, bị hắn trêu đến mặt đỏ bừng rồi tránh né ánh mắt, mà lại thành thật gật đầu nói: "Ừ, rất cảm động."

Giọng nói của cậu rất nhẹ, nhưng sự nghiêm túc và xúc động trong ngữ khí căn bản không thể khiến cho người khác bỏ qua.

Sở Thời Thời nắm chặt tay Phong Bất Yếm, dường như cảm thấy tiếp xúc như vậy có chút không đủ, liền đột nhiên nghiêng người ôm lấy người bên cạnh.

Cậu hệt như cảm khái lại như thở dài nói: "Phong Bất Yếm, anh sao lại đối xử tốt với em như vậy."

Phong Bất Yếm cười khẽ một tiếng, trở tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của thanh niên, sự rung động ở ngực truyền tới rõ ràng.

"Đây đã là đối xử tốt với em rồi sao?" Phong Bất Yếm dùng cằm cọ vào đầu thanh niên, mái tóc vàng mềm mại chọc vào cằm và sườn má bên cạnh ngứa ran: "Nhưng mà anh cảm thấy còn chưa đủ."

Hắn đợi Sở Thời Thời nhiều năm như vậy, khi hắn cho rằng mình có lẽ sẽ không còn cơ hội được gặp cậu nữa, Sở Thời Thời lại đột phá giới hạn thời không, đi tới bên cạnh hắn.

Phong Bất Yếm cảm thấy chuyện này gần như có thể gọi là thần tích, là ban tặng của trời cao, càng là ban tặng của Sở Thời Thời dành cho hắn.

Cho nên cho dù hắn đối xử tốt với cậu như thế nào cũng không quá đáng, Phong Bất Yếm thầm nghĩ, hòn đá nhỏ của hắn xứng đáng để hắn đối đãi như vậy, xứng đáng với tất cả những thứ tốt đẹp trên thế giới này.

Sở Thời Thời ngẩng đầu nhìn Phong Bất Yếm một cái, nhìn thấy ảnh ngược phản chiếu của mình từ trong hắc mâu sâu thẳm kia, thanh niên tóc vàng mắt lam gần như chiếm cứ toàn bộ tầm nhìn của Phong Bất Yếm.

Phong Bất Yếm xoa nhẹ lọn tóc vàng của thanh niên một phen, cười nói: "Cảm ơn thì không cần phải nói, nếu em thật sự muốn cảm ơn anh thì không bằng hành động thiết thực hơn."

Sở Thời Thời chớp chớp mắt, không cần đoán cũng biết hành động mà Phong Bất Yếm nói là gì.

Phong Bất Yếm: "Chẳng hạn như một cái--" hôn.

Lời còn chưa kịp dứt, thanh niên trong ngực hắn đã nhón mũi chân, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn, nhét toàn bộ những lời hắn còn chưa nói hết vào trong cổ họng.

【a a a a】

【Cái này không phải còn dễ cắn hơn những bộ phim thần tượng kia sao huhuhu】

【Ngọt chớt tôi rồi ngọt chớt tôi rồi ngọt chết tôi rồi】

【Huhuhu đây chính là chân tâm đổi lấy chân tâm sao, tôi khóc rồi, chó Phong có thể ôm bà xã Sở Sở về nhà thật sự là có nguyên nhân】

【Đáng giận, tôi cũng muốn được bà xã chủ động hôn môi [bệnh đau mắt đỏ tái phát rồi.jpg]】

【Tôi tuyên bố Chó Phong Ăn Cá chính là CP cắn đường ngọt nhất đời này của tôi】

Phong Bất Yếm không nghĩ tới nhân ngư nhỏ của mình hôm nay lại chủ động như vậy, sau khi hơi ngẩn người thì trong đồng tử đen nhánh chảy ra vài phần ý cười, đảo khách thành chủ mà làm sâu thêm nụ hôn này.

Hôm nay là ngày làm việc, người trong trung tâm thương mại tuy không nhiều lắm nhưng bên cạnh Phong Bất Yếm và Sở Thời Thời vẫn có người đi ngang qua.

Nhìn thấy đôi tình nhân trẻ tuổi đang ôm hôn, mọi người đều ném tới ánh mắt thiện ý.

Đột nhiên một tiếng thét chói tai phá vỡ bầu không khí ngọt ngào giữa hai người: "A, là Chó Phong Ăn Cá!"

Nghe thấy cái tên CP cách xa vạn dặm này, Sở Thời Thời rùng mình, lùi lại một bước, chấm dứt nụ hôn lớn mật do cậu chủ động này.

Phong Bất Yếm khẽ nhíu mày, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Người phát ra âm thanh là một cô gái trẻ tuổi, dường như cô ta cũng ý thức được mình kêu lên không đúng lúc, che miệng hoảng loạn không thôi, thần sắc tương đối lúng túng và áy náy, càng nhiều hơn là sự kích động khi nhìn thấy CP bản người thật.

Sở Thời Thời theo bản năng cảm thấy có chút xấu hổ, trong nháy mắt có chút rối rắm không biết là nên trốn sau lưng Phong Bất Yếm tốt hơn hay vẫn là đánh bạo chào hỏi đối phương tốt hơn.

Nhưng chưa đợi cậu đưa ra quyết định, cô gái trẻ tuổi kia đã cúi chào về phía hai người, sau đó xoay người nhanh chóng chạy đi mất.

Sở Thời Thời: "......?"

Sao lại cảm thấy đối phương cũng xã khủng giống cậu vậy.

【Ha ha ha ha chạy rồi [ cười xĩu.jpg]】

【Sở Sở mờ mịt.jpg】

【Quá chân thật rồi, đổi lại là tôi tôi cũng sẽ giống như tiểu tỷ tỷ kích động mà bỏ chạy kia】

【Sau khi chạy đi còn phải điên cuồng nhắn tin cho chị em, hơn nữa nhất định lấy 'a a a' làm mở bài [biểu cảm nhìn thấu hết thảy.jpg]】

【Xem ra mọi người đều là xã ngưu trên Tinh Võng, xã khủng ở hiện thực nhể [đầu chó.jpg]】

【Sợ gì chứ! Mạnh dạn lên đi! Đừng quên bé cưng Sở Sở còn xã khủng hơn chúng ta a!!!】

【Đáng giận, tôi cũng muốn ngẫu nhiên gặp được bà xã huhuhu, nếu ngẫu nhiên gặp được lúc chó Phong không ở đó thì càng tốt [khà khà khà.jpg]】

【Tôi không sợ bị Phong đội sực, nếu gặp được bé cưng Sở Sở thì ít nhất gì tôi cũng phải chạy lên hôn một trăm cái [mèo con rình coi.jpg]】

Cô gái trẻ tuổi kia rất nhanh đã chạy mất tăm.

Sở Thời Thời nắm tay Phong Bất Yếm, có chút ngẩn người, đây vẫn là lần đầu tiên cậu gặp được người cũng xã khủng giống mình ở hiện thực.

Cảm giác có chút thần kỳ.

Phong Bất Yếm cong ngón trỏ, ngón tay thô ráp khẽ cào vào lòng bàn tay mềm mại của thanh niên: "Còn tiếp tục không?"

Tư duy của Sở Thời Thời vẫn còn phát tán, nhất thời không phản ứng kịp ý tứ của Phong Bất Yếm, thế là mờ mịt hỏi: "Cái gì?"

Phong Bất Yếm khẽ chọc chọc một chút vào đôi môi đỏ mọng của thanh niên, như có chút ám chỉ mà nói: "Chuyện bị gián đoạn vừa rồi."

Lần này Sở Thời Thời đã hiểu, ngón tay của Phong Bất Yếm rơi trên môi cậu, xúc cảm hơi thô ráp khiến cậu cảm thấy môi ngưa ngứa, da đầu đều bởi vì cảm giác ngứa này mà có chút tê dại.

Cậu vội vàng nghiêng đầu tránh xa ngón tay kia, vành tai hơi đỏ từ chối: "Không cần."

Đáp án trong dự kiến, Phong Bất Yếm thầm nghĩ.

Nhưng hắn vẫn có chút không tận hứng, bé nhân ngư của hắn hiếm khi chủ động như vậy, số lần dám chủ động trước camera phát sóng trực tiếp càng là một bàn tay cũng có thể đếm được, cứ như vậy đã bị người ta cắt đứt... 

Chậc.

Càng nghĩ càng khó chịu.

Phong Bất Yếm khó chịu rất là thẳng thắn nói: "Nhưng mà anh muốn."

Trên tay hắn hơi hơi dùng sức, kéo Sở Thời Thời đã đi xa lại, hai cánh tay hữu lực hợp lại, ôm thanh niên vào đầy cõi lòng.

"Anh cảm thấy không đủ." Phong Bất Yếm nhỏ giọng nói bên tai Sở Thời Thời, hài lòng nhìn thấy vành tai đối phương trong nháy mắt đã đỏ bừng, đầu tai cũng mơ hồ hiện ra xúc cảm của vây tai: "Hòn đá nhỏ, em nói phải làm sao bây giờ?"

Tim Sở Thời Thời đập thình thịch, cậu ngẩng đầu nhìn về phía camera cách đó không xa, lại có chút thẹn thùng mà rũ mắt xuống, giống như đà điểu vùi đầu vào trên vai Phong Bất Yếm.

Giọng Sở Thời Thời mơ mơ hồ hồ, nhỏ đến mức không thể nghe thấy: "...Lần sau." 

Phong Bất Yếm giả vờ không nghe rõ: "Cái gì?"

Sở Thời Thời vùi đầu càng sâu, luồng khí khi nói chuyện gần như dán vào cổ áo Phong Bất Yếm chui vào: "Em nói... lần sau lại tiếp tục."

Phong Bất Yếm: "Còn có lần sau?"

Sở Thời Thời nghe ra sự trêu chọc trong giọng điệu của hắn, có chút giận dữ: "Anh nói nữa thì không có đâu."

Phong Bất Yếm tâm tình rất tốt mà cười khẽ một tiếng, buông lỏng cánh tay đang gắt gao trói buộc thanh niên, thừa dịp đối phương còn chưa phản ứng lại, nhanh chóng cúi đầu hôn trộm một cái, sau đó nắm tay thanh niên, dẫn theo cậu đi về phía trước nói: "Đi thôi, vẫn còn những thứ khác muốn mua."

【Tôi xem như đã nhìn ra, chó Phong một ngày không trêu bà xã thì cả người không thoải mái [chỉ chỉ trỏ trỏ.jpg]】

【Một ngày? Quá coi trọng Phong đội của chúng ta rồi, hắn hận không thể mỗi giây mỗi phút đều trêu bà xã [chậc chậc.jpg]】

【Đổi lại là tôi tôi cũng trêu, bộ dáng bé cưng Sở Sở bị trêu đến mức vây tai run rẩy loạn xạ quá đáng yêu hì hì hì】

【Kỹ thuật trêu vợ của chó Phong tôi đã học được rồi, cho nên bà xã đáng yêu phải đi đâu nhận? [Mắt trông mong.jpg]】

Về phần cải tạo căn phòng, Phong Bất Yếm đã chế định kế hoạch tương đối chi tiết ở trong đầu, cho nên tốc độ mua sắm rất nhanh, mỗi lần đều là nhắm thẳng đến cửa hàng mục tiêu mà đi tới, tiết kiệm được không ít thời gian.

Lúc hai người mua đủ tất cả mọi thứ, hai cặp khách mời còn lại vẫn chưa kết thúc chiến đấu.

Phong Bất Yếm tính toán vốn tài chính tổ chương trình cung cấp: "Còn thừa không ít."

Trong tất cả vật phẩm hắn đã mua, đắt nhất chính là cái nút chiếu 3D kia, những thứ khác cũng không tốn bao nhiêu tiền.

Sở Thời Thời hỏi đối phương: "Chúng ta có cần về ngôi nhà tình nhân trước không?"

Phong Bất Yếm nghĩ nghĩ nói "Chưa về, còn thiếu chút đồ, anh dẫn em đi một chỗ."

Bọn họ chào hỏi một tiếng với bốn người khác liền rời khỏi trung tâm thương mại đồ gia dụng.

Tổ chương trình cấp cho bọn họ một xe huyền phù riêng, Phong Bất Yếm lái xe chở Sở Thời Thời chạy về một hướng khác.

Sở Thời Thời phát hiện, hướng này và hướng về ngôi nhà tình nhân là ngược lại.

Cậu nhịn không được tò mò hỏi: "Chúng ta đi đâu?"

Phong Bất Yếm chỉ chỉ vào bản đồ trên màn hình ánh sáng: "Chỗ này có một chợ hoa điểu."

Sở Thời Thời "Đi mua hoa sao?"

"Ừm, mua chút hoa làm đồ trang trí." Phong Bất Yếm nói: "Tổ chương trình cũng không quy định tất cả mọi thứ đều phải mua ở trung tâm thương mại gia dụng mà."

--- Thật sự không có, Sở Thời Thời thầm nghĩ.

Hai người rất nhanh đã đi đến chợ hoa điểu, vừa mới đi vào bên trong một cửa hàng hoa, hương hoa xộc vào mặt đã khiến Sở Thời Thời hai mắt sáng lên.

Cậu nhìn xung quanh giá hoa, chỉ cảm thấy hoa gì cũng đẹp, chứng sợ lựa chọn đều muốn phát tác: "Chúng ta mua chút hoa baby* đi."

*Hoa baby trong tiếng Trung là "mãn thiên tinh", hoa đầy trời, theo một vài nguồn thì hoa ngữ của nó có nghĩa là "cam tâm làm vai phụ".

Phong Bất Yếm ừ một tiếng "Được."

Sở Thời Thời quay đầu lại, nhìn thấy Phong Bất Yếm đã chọn xong một bó hoa lớn, ngoại trừ hoa baby mà cậu đã nói ra còn có hoa cúc dại, hoa bách hợp và dạ lan hương, còn có một số loại hoa Sở Thời Thời không gọi được tên, nhưng đều vô cùng xinh đẹp.

Sau khi ra khỏi cửa hàng hoa, Phong Bất Yếm lại dẫn theo cậu đi vào một cửa hàng thú cưng mua mấy con cá cảnh xinh đẹp, một số loại thực vật tảo cùng một cái bể cá thật lớn, còn lớn hơn cả hai cái bồn tắm.

Sở Thời Thời trợn mắt há hốc mồm: "Anh mua cái bể cá lớn như vậy làm gì?"

"Cho em chơi." Phong Bất Yếm nói: "Yên tâm, giá bán sỉ không đắt, không vượt quá vốn tài chính của tổ chương trình."

Sở Thời Thời: "Nhưng mà cũng quá lớn---"

"Nếu không phải phòng không đủ rộng, anh còn muốn mua loại lớn hơn một chút." Phong Bất Yếm bất đắc dĩ xòe tay: "Bể cá chỉ lớn có bao nhiêu đây, anh đều sợ em ngâm mình ở bên trong không thoải mái."

Sở Thời Thời hơi hơi sửng sốt: "Em vì sao phải ngâm mình trong bể cá?"

"Chương trình muốn quay hơn mười mấy ngày, trong thời gian quay chụp, chúng ta không nhất định có thể tìm được cơ hội đi biển." Phong Bất Yếm nói: "Bồn tắm trong ngôi nhà tình nhân không đủ lớn, có một cái bể cá đặt trong phòng, ít nhất lúc em muốn chơi đùa dưới nước thì có cái để chơi."

【Moá, hoá ra bể cá là để cho bà xã Sở Sở chơi à】

【Tôi còn đang nghĩ bể cá lớn như vậy mà chỉ nuôi mấy con cá có phải quá lãng phí hay không...】

【Tư duy của Phong đội và tư duy của chúng ta căn bản không ở cùng một tầng a [che miệng khóc lóc.jpg]】

【Huhuhu, Phong đội thật sự quá chu đáo! Người bình thường căn bản sẽ không nghĩ tới phương diện này a!!!】

Phong Bất Yếm đánh giá bể cá từ trên xuống dưới, càng nhìn càng không vừa lòng, chậc một tiếng: "Hơi nhỏ một chút, tủi thân em."

Sở Thời Thời không nghĩ tới mình sẽ nghe được câu trả lời như vậy, cậu nhìn thoáng qua bể cá khổng lồ, lại nhìn về phía Phong Bất Yếm đang hơi nhíu mày như thật sự cảm thấy cậu rất tủi thân.

Sở Thời Thời cắn cắn môi dưới, lắc đầu nhẹ giọng nói: "Mới sẽ không tủi thân đâu."

Rõ ràng là vui vẻ còn không kịp.


Chương Trước

Chương Sau

Đăng nhận xét

0 Nhận xét