Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế: Chương 79

Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 79

Sở Thời Thời và Phong Bất Yếm lại lên hot search.

Trên đường từ bờ biển về căn cứ, Sở Thời Thời nhìn thấy hot search vừa mới ra lò trên Tinh Bác, thật ra cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Cậu và Phong Bất Yếm đã có thể coi như là khách quen của hot search gần đây, Sở Thời Thời thậm chí còn cảm thấy có chút quen thuộc khi nhìn thấy tên mình trên hot search.

#Phong Bất Yếm Sở Thời Thời Hải Huỳnh Trùng#

Bài Tinh Bác có nhiệt độ cao nhất là một đoạn video, Sở Thời Thời nhấn vào xem một chút, trong video là cậu và Phong Bất Yếm bị hải huỳnh trùng bao vây.

Rất mộng ảo, cũng rất đẹp mắt.

Xem bản thân mình từ góc độ thị giác của người khác là một chuyện vô cùng kỳ lạ, Sở Thời Thời nhìn một lát, vành tai không khống chế được mà lại đỏ lên.

-- Quá kỳ quái!!!

Sở Thời Thời bộp một tiếng tắt màn sáng Tinh Bác đi, một lát sau vẫn là nhịn không được lại nhấn vào video, lưu lại mấy tấm hình siêu đẹp mà cư dân mạng cắt ra từ trong video.

Cảnh tượng hải huỳnh trùng kết thành đàn phát sáng rất hiếm thấy, cậu và Phong Bất Yếm có thể gặp được cảnh tượng như vậy, còn khiêu vũ cùng hải huỳnh trùng ở dưới đáy biển là càng có thể gặp chứ không thể cầu.

Nếu phải dùng một từ để tổng kết một ngày hôm nay, Sở Thời Thời cảm thấy chữ 'may mắn' này là thích hợp nhất.

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng "cạch".

Vây tai Sở Thời Thời rụt lại, thuận theo âm thanh nhìn tới, liền thấy Phong Bất Yếm đang giơ thiết bị đầu cuối đối diện với cậu, ý cười ở khóe miệng nhìn thế nào cũng thấy không có ý tốt.

Sở Thời Thời: "! Anh chụp lén em?"

"Chụp vợ yêu của mình, sao có thể gọi là chụp lén chứ?" Cho dù bị phát hiện, giọng nói Phong Bất Yếm cũng không hề có chút chột dạ nào: "Đây gọi là nhật ký sinh hoạt."

Sở Thời Thời lộ ra biểu cảm không quá tin tưởng lắm, thò lại gần nhìn thoáng qua hình ảnh Phong Bất Yếm vừa chụp: "..."

Cậu cười thật ngu!

Miệng đều sắp kéo đến mang tai rồi!

"Quá xấu." Sở Thời Thời lẩm nhẩm lầm nhầm: "Xóa đi xóa đi!"

Cậu vừa nói vừa vươn tay muốn lấy thiết bị đầu cuối của Phong Bất Yếm qua xóa ảnh, hắn lại giơ tay lên tránh đi, cười tủm tỉm nói: "Không xóa, đáng yêu biết bao nhiêu."

Sở Thời Thời với mấy lần cũng không với tới, tức đến nhếch miệng, bị Phong Bất Yếm nhắm chuẩn thời cơ hôn một cái.

Sở Thời Thời: "..."

Vậy mà lại dùng mỹ nhân kế! Phạm quy rồi!!!

Thanh niên tóc vàng mím môi run vây tai, tầm mắt mơ hồ nhìn về nơi khác.

【Ha ha ha bé cưng lại lại lại thẹn thùng rồi】

【Có sao nói vậy, tôi cũng cảm thấy ảnh Phong đội chụp rất đáng yêu [khà khà khà.jpg]】

【Bà xã như thế nào cũng là đẹp nhất! [điên cuồng đánh call]】

【Đúng là Phong đội si hán thích chụp trộm lão bà hôn trộm lão bà mà [đầu chó.jpg]】

Thừa dịp màn đêm, cơ giáp màu ngân lam chở hai người về đến căn cứ.

Sở Thời Thời lấy quần áo ngủ sạch sẽ ra, chuẩn bị vào phòng tắm ngâm nước nóng rồi đi ngủ.

Camera huyền phù đong đưa trước cửa phòng tắm, dường như đang do dự nên tiếp tục ở lại trong phòng quay Phong Bất Yếm, hay vẫn là đi theo Sở Thời Thời vào trong tiếp tục quay chụp cậu.

【Đừng do dự nữa mau xông vào [khát khao khó nhịn.jpg]】

【Nhanh lên nhanh lên, đừng đợi lát nữa kẻo bị chó Phong cản lại đó a a a】

【Tắm chung với bà xã nhân ngư qua màn hình [cái mặt nhỏ vàng khè.jpg]】

【Bà xã tắm rửa, khà khà khà bà xã tắm rửa [nước mắt không biết cố gắng mà chảy xuống từ khóe miệng.jpg]】

Phong Bất Yếm tay mắt nhanh lẹ bắt lấy camera đang nóng lòng muốn thử, hắn nheo mắt lại chậc một tiếng nói: "Chỗ này mày không thể vào."

【Phong Bất Yếm tôi khuyên anh buông camera ra [chỉ chỉ trỏ trỏ.jpg]】

【Không có chỗ nào là chúng ta không thể vào được!!!】

Nhưng bất luận khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp có phản kháng kịch liệt thế nào, Phong Bất Yếm đều không hề dao động, thậm chí còn tìm một sợi dây thừng buộc camera vào bên cạnh tủ.

Trong phòng tắm đã truyền đến tiếng nước róc rách róc rách, Phong Bất Yếm lấy quần áo ngủ sạch sẽ từ trong tủ quần áo ra, sau khi suy nghĩ một lát, đột nhiên quay đầu về phía camera, chớp chớp mắt nói: "Ngày mai gặp."

【? Sao đột nhiên lại ngày mai gặp?】

【Tôi có một dự cảm không tốt lắm...】

Giây tiếp theo, Phong Bất Yếm giơ tay tắt thiết bị thu âm của camera, tiện tay lấy một bộ quần áo bọc camera lại.

Ban ngày thì thôi, buổi tối mà... buổi tối là độc quyền của hắn và người yêu nhà mình, không thể bị người khác quấy rầy.

Trên làn đạn trôi qua một mảnh dấu chấm than và dấu chấm hỏi rất kịch liệt, Phong Bất Yếm khẽ cười một tiếng, cầm quần áo sạch sẽ cũng vào phòng tắm.

Trong phòng tắm đã bốc lên hơi nóng nghi ngút, Phong Bất Yếm liếc mắt một cái đã nhìn thấy cái đầu màu vàng gục xuống bên cạnh bồn tắm.

Nghe thấy động tĩnh cửa phòng tắm mở ra, Sở Thời Thời vén mí mắt: "Sao anh cũng vào rồi?"

Phong Bất Yếm trượt vào trong bồn tắm, cánh tay hữu lực nhẹ nhàng ôm lấy bả vai thanh niên, hắn cười khẽ một tiếng hỏi ngược lại: "Anh không thể đi vào sao?"

Sở Thời Thời: "Camera..."

"Ở bên ngoài." Phong Bất Yếm vừa nói, bàn tay đặt trên vai thanh niên bắt đầu không an phận.

Sở Thời Thời cuống quít ấn tay hắn xuống rồi nói: "Camera vẫn còn ở bên ngoài!"

Phong Bất Yếm: "Anh dùng quần áo bọc lại rồi."

"Vậy cũng không được!" Sở Thời Thời đè thấp giọng: "Bị nghe thấy thì phải làm sao bây giờ?!"

Phong Bất Yếm cố ý trêu cậu: "Em khống chế đi, nhỏ tiếng một chút."

Sở Thời Thời lắc đầu, kịch liệt thực hiện tam liên cự: "Không được không được không được!"

"Vì sao không được?" Phong Bất Yếm xấu bụng lại đến gần hơn một chút, môi gần như muốn chạm vào mảnh vây tai đang run rẩy kia: "Nhỏ tiếng một chút mà thôi... Chẳng lẽ em không khống chế được?"

Sở Thời Thời cắn môi dưới, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, lam mâu xinh đẹp bởi vì thẹn thùng buồn bực mà có vẻ càng thêm sáng rỡ.

Phong Bất Yếm thầm nghĩ, không thể trách hắn thích trêu em ấy, thật sự là bộ dáng thẹn thùng tức giận của nhân ngư nhỏ của hắn quá đáng yêu, hắn căn bản không nhịn được.

Trong lòng vừa nghĩ như vậy, Phong Bất Yếm đột nhiên hơi nghiêng đầu, hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của Sở Thời Thời.

Sở Thời Thời đã rất quen thuộc với kiểu hôn như vậy, nhưng vẫn bị hôn đến có chút hô hấp không ổn. Sau khi hôn xong, cậu nhẹ nhàng đẩy đẩy lồng ngực ướt đẫm của nam nhân ra, đè thấp giọng nói: "Không được, thật sự không được!"

Phong Bất Yếm cười khẽ một tiếng: "Anh tắt âm thanh rồi."

Sở Thời Thời ngẩn ra: "...Tắt âm thanh?"

Phong Bất Yếm ừ hừ một tiếng, không cho đối phương cơ hội cự tuyệt, một lần nữa hôn sâu bé nhân ngư của mình.

---

Ngày hôm sau.

【Tám giờ rưỡi rồi, nên thức dậy rồi đi?!】

【Đáng ghét, tôi phải chống mắt lên xem thử tối hôm qua bọn họ rốt cuộc đã làm chuyện gì không thể cho người khác biết! Vậy mà suốt một buổi tối đều không mở âm thanh với màn ảnh!!!】

【Còn có thể là cái gì? Cặp tình nhân đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt đó [chậc chậc chậc.jpg]】

【Đáng ghét, cả một buổi tối không nhìn thấy bà xã Sở Sở [si niệm thành ma.jpg]】

【Chờ chó Phong mở camera, mọi người chú ý quan sát chỗ cổ áo của bé cưng Sở Sở và chó Phong một chút nhe [hiểu thì hiểu.jpg]】

【Đã chuẩn bị xong, ghi hình màn hình cũng mở ra rồi khà khà khà】

Nhưng mà để mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp thất vọng chính là, đợi đến khi Phong Bất Yếm mở camera ra lần nữa, hai người đã thay quần áo ngủ rộng thùng thình, đang trên đường đi đến căn cứ huấn luyện.

Nội dung phát sóng trực tiếp hôm nay vẫn là sinh hoạt huấn luyện thường ngày của hai người.

Tổ chương trình để ba ngày phát sóng trực tiếp tự do là vì muốn các khách mời có thể rảnh rỗi xử lý tốt công việc, dành thời gian chuẩn bị cho phát sóng trực tiếp sau này của chương trình.

Sở Thời Thời thì không cần phải nói, hiện tại vẫn đang trong trạng thái ‘thất nghiệp’ cậu căn bản không cần phải suy nghĩ đến hạng mục này.

Về phần Phong Bất Yếm, trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn cùng Sở Thời Thời huấn luyện ở căn cứ, không tiếp nhận bất kỳ nhiệm vụ nào, chuyện trong căn cứ đều được toàn quyền giao cho trợ lý Phương Luật xử lý, cũng không có chuyện gì khác phải bận tâm.

Đến ngày thứ ba, Phong Bất Yếm và Sở Thời Thời nhận được lời nhắc nhở ấm áp từ tổ chương trình.

Tổ chương trình nói, trong buổi phát sóng trực tiếp tiếp theo, bọn họ có thể sẽ phải đi đến tinh cầu có thời tiết cực đoan, bảo bọn họ tự chuẩn bị một số quần áo thoáng mát và giữ ấm.

Quần áo thoáng mát Sở Thời Thời có, nhưng cậu không có quần áo giữ ấm cực tốt có thể chống rét trong thời tiết cực kỳ lạnh giá.

Vì thế Phong Bất Yếm và Sở Thời Thời hủy bỏ kế hoạch huấn luyện trong ngày thứ ba, đi siêu thị gần đó mua sắm cả một ngày, mua một xe quần áo.

Sở Thời Thời vạn lần không nghĩ đến, Phong Bất Yếm vậy mà lại có chứng nghiện mua sắm mạnh mẽ như vậy, hai người đi dạo từ buổi sáng đến trời trở chiều sắp tối, đi qua bốn cái siêu thị lớn, gần như mỗi một cửa hàng quần áo đều vào thử đồ.

Ngoại trừ quần áo mùa đông dày cộm, Phong Bất Yếm còn chọn không ít quần áo mặc trong những mùa khác, mua đủ các loại kiểu dáng thời trang thịnh hành.

"Cũng quá nhiều rồi." Sở Thời Thời nhịn không được phàn nàn.

Cậu không có yêu cầu gì đặc biệt với trang phục, lúc trước ở thế giới kia, Sở Thời Thời rất ít khi ra cửa, mỗi mùa chỉ có hai ba bộ quần áo có thể thay đổi, không mặc hỏng thì căn bản không nghĩ đến chuyện đi mua quần áo mới.

Giống như Phong Bất Yếm thế này, đi dạo cửa hàng quần áo cả một ngày, một hơi mua nhiều quần áo giống như nhập hàng như vậy, Sở Thời Thời từ trước đến nay đều chưa từng gặp qua.

Phong Bất Yếm nhìn thoáng qua xe đẩy trước người, khẽ nhướng mày nói: "Nhiều chỗ nào? Nếu không phải thời gian không đủ, anh còn muốn dẫn em đến siêu thị khác dạo tiếp."

Sở Thời Thời đại kinh thất sắc: "Còn dạo?" Cậu đỡ eo liên tục xua tay: "Không được không được, đi dạo phố mà còn mệt hơn cả huấn luyện!"

Thấy trong đáy mắt thanh niên có vẻ mệt mỏi, Phong Bất Yếm thu toàn bộ quần áo vào trong nút không gian, chỉ chừa cái xe đẩy ở bên ngoài.

Hắn vẫy vẫy tay với Sở Thời Thời nói: "Lại đây."

Sở Thời Thời đi về phía hắn hai bước, còn chưa kịp đoán ra Phong Bất Yếm muốn làm gì, đối phương đã đột nhiên duỗi tay xuyên qua dưới nách cậu, nhẹ nhàng xách cậu từ dưới đất lên, bỏ vào trong xe đẩy trống không.

Sở Thời Thời: "...?!"

Phong Bất Yếm cười tủm tỉm hỏi: "Dựa vào đi, đoạn đường tiếp theo không cần em tự đi nữa."

Người chung quanh ném ánh mắt thiện ý về phía bọn họ.

Sở Thời Thời há miệng thở dốc, vành tai xèo một cái đã đỏ ửng, cậu đè thấp giọng, gần như có chút thẹn quá thành giận mà mở miệng: "Phong Bất Yếm!"

Phong Bất Yếm cười đến hai mắt cong cong: "Ơi, anh ở đây."

Sở Thời Thời từ trên xe nhảy xuống, vây tai đều vì thẹn thùng mà nhảy ra: "Anh xem em như con nít à?"

"Không muốn ngồi xe đẩy?" Phong Bất Yếm suy nghĩ: "Hay là em muốn anh cõng em? Bạn nhỏ Sở Thời Thời?"

Vây tai màu xanh lam run rẩy, Sở Thời Thời mím môi, tim đập thình thịch thình thịch. Một lát sau cậu nhỏ giọng nói: "Em tự đi."

Phong Bất Yếm: "Thật sự không cần anh cõng em?"

"Thật sự không cần." Sở Thời Thời trộm nhìn hắn một cái, giống như muốn nhấn mạnh cái gì, lại lặp lại một lần: "Thật sự không cần."

Phong Bất Yếm buồn bực cười một tiếng, ghé vào bên tai thanh niên, dùng giọng nói chỉ đối phương có thể nghe thấy nói: "Về rồi cõng em, chặn camera mà cõng."

Vành tai Sở Thời Thời lập tức càng đỏ hơn.

【Nói chứ, kích thước của cái xe đẩy này rất thích hợp với bé cưng Sở Sở nha [đầu chó.jpg]】

【Phong đội anh lại nói thầm thì gì với vợ tôi rồi!!!】

【Đáng ghét, để chúng tôi cũng nghe một chút đi [sốt ruột muốn xĩu.jpg]】

【Bạn nhỏ Sở Thời Thời là cái xưng hô ngọt ngào chớt người gì vậy huhuuu, độ sủng ái nổ tung luôn rồi được chưa [cắn CP thật sự quá nghiện.jpg]】


Chương Trước

Chương Sau

Đăng nhận xét

0 Nhận xét