Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 77
Sau khi ăn tối xong, Sở Thời Thời đề nghị muốn đi dạo trên bờ biển.
Phong Bất Yếm hỏi cậu: "Chỉ là đi dạo?"
Sở Thời Thời gật đầu: "Chỉ là đi dạo."
Mặc dù cậu rất muốn xuống biển bơi một chút, nhưng dù sao bây giờ bọn họ vẫn đang phát sóng trực tiếp, để Sở Thời Thời biến thành nhân ngư trước mặt người toàn Tinh Tế, cậu cảm thấy mình vẫn chưa chuẩn bị tốt cái tâm lý này.
Phong Bất Yếm cong cong môi nói: "Được, nghe em."
Nhưng nói thì nói như vậy, trước khi xuất phát, Sở Thời Thời vẫn thay bộ đồ lặn bên trong áo khoác.
Lỡ như đến bờ biển rồi, cơn nghiện bơi của cậu nổi lên, không biến thành hình thái nhân ngư cũng có thể xuống nước bơi hai vòng, miễn cưỡng đỡ thèm cũng không phải là không được.
Căn cứ Liệt Dương nằm trong đất liền, cho dù là bờ biển gần nhất, lái cơ giáp cũng phải mất nửa tiếng đồng hồ đường đi.
Bờ biển này Sở Thời Thời đã từng đến rất nhiều lần, mỗi lần huấn luyện xong muốn đi biển nhưng lại không muốn chạy quá xa thì Phong Bất Yếm sẽ dẫn cậu đến đây.
Đây là một bãi biển công cộng, nhưng bởi vì không có cảnh sắc gì đặc biệt nên mọi người đều tình nguyện chạy xa một chút để đi đến biển Đỏ càng xinh đẹp hơn kia, cho nên đến buổi tối, phụ cận bãi biển công cộng này cũng không nhiều người.
【Cuộc sống thường ngày sau bữa ăn của Phong đội và Sở Sở là đến bờ biển đi dạo à?】
【Lãng mạn quá đi [mắt lấp lánh.jpg]】
【Không chỉ là đi dạo nhỉ, nhân ngư hẳn là càng thích ngâm mình trong nước biển hơn chứ?】
【Vậy chúng ta đây có phải là có cơ hội nhìn thấy hình thái nhân ngư của bé cưng Sở Sở rồi không [đầu mèo kích động.jpg]】
【Cảm giác khả năng không lớn lắm nha, bé cưng Sở Sở còn đặc biệt nhấn mạnh là hôm nay chỉ đến đi dạo thôi】
【huhuhu cảm giác bà xã nhân ngư vẫn là quá thẹn thùng, có camera ở đây nên có chút không thả lỏng [rơi lệ.jpg]】
Sở Thời Thời nhìn thấy làn đạn, có chút ngượng ngùng mím môi.
Phong Bất Yếm nhìn lướt qua làn đạn: "Mọi người đều muốn xem đuôi của em."
"Đuôi có gì đẹp mà xem." Sở Thời Thời nhỏ giọng lẩm bẩm, tầm mắt rời khỏi làn đạn, nhìn về phía đường bờ biển có thể mơ hồ nhìn thấy cách đó không xa: "Chỉ là một cái đuôi cá mà thôi, cũng không có gì khác biệt so với đuôi cá bình thường."
"Quá khác biệt thì đúng hơn." Phong Bất Yếm khẽ cười một tiếng: "Đuôi cá khác anh đều không muốn chạm vào, nhưng mà đuôi của em..."
Hắn dừng một chút, vừa lòng nhìn thấy vành tai của thanh niên bên cạnh lan ra một tia ửng hồng.
Phong Bất Yếm: "Đuôi của em, anh không chỉ muốn xem, còn muốn --"
Bang một tiếng, Sở Thời Thời duỗi tay bịt kín miệng đối phương: "Đừng nói nữa!"
Phong Bất Yếm chớp chớp mắt, không gỡ tay của thanh niên xuống, ngược lại hơi hơi mở miệng, đầu lưỡi từ giữa môi dò xét the duỗi ra.
Cảm giác nóng ẩm ướt át khiến Sở Thời Thời rùng mình, "vèo" một cái rụt tay về, vây tai lập tức bật ra.
Phải làm sao bây giờ, Phong Bất Yếm nghĩ thầm, dường như lúc có camera ở đây, hắn lại càng thích trêu chọc hòn đá nhỏ bảo bối của mình hơn.
Mặc dù thật ra hắn cũng không quá muốn để người khác nhìn thấy bộ dáng đáng yêu này của hòn đá nhỏ, nhưng mà... Nhưng mà làm như vậy trước mặt nhiều người như vậy, hành động tuyên cáo hắn là người yêu duy nhất của Sở Thời Thời, quá nghiện rồi.
Chỉ có hắn mới có thể làm những chuyện này với Sở Thời Thời, mà Sở Thời Thời cũng sẽ chỉ chấp nhận một mình hắn làm như vậy với cậu.
【Muốn làm gì với cái đuôi xinh đẹp của bé cưng Sở Sở! Phong đội anh nói đi! Nói cho xong đi!】
【Hai chữ ghen tị này tôi đã nói mệt rồi...】
【Đuôi cá của nhân ngư sao có thể so với đuôi cá bình thường được chứ, tôi cũng muốn giống như Phong ca, ngày nào cũng có thể nhìn thấy đuôi cá nhân ngư xinh đẹp [bệnh mắt đỏ muốn tái phát rồi.jpg]】
【Chỉ là nhìn xem thì làm sao mà đủ! Phong đội dâ*m như vậy, nhất định không chỉ xem đơn giản như vậy đâu [đầu chó.jpg]】
【Mẹ nó, xem phản ứng của Sở Sở bảo bối, vừa rồi lúc bịt miệng, Phong đội có phải là đã lén lút làm động tác nhỏ nào hay không [mèo con xem trộm.jpg]】
【Hôn một cái? Hay là liếm một cái? Phong đội thật là biết chơi a [hí hí hí.jpg]】
Cơ giáp rất nhanh đã mang theo hai người đến bờ biển.
Lúc này trời đã hoàn toàn tối đen, chỗ bãi cát ven biển không có ánh đèn cũng không có người nào, vừa tối tăm vừa quạnh quẽ.
Nhưng mà hoàn cảnh như vậy đối với Sở Thời Thời lại là một trong những hoàn cảnh khiến cậu cảm thấy thoải mái nhất.
Không có đám người ồn ào huyên náo, bên cạnh chỉ có người cậu yêu thương làm bạn, bên tai là tiếng nước biển vỗ vào bờ cát ào ào.
Sở Thời Thời nhắm mắt lại, có một khoảnh khắc như vậy, cậu gần như quên mất sự tồn tại của camera phát sóng trực tiếp vẫn luôn theo sát.
Nếu không phải đang phát sóng trực tiếp, cậu nhất định phải biến ra đuôi cá xuống biển bơi vài vòng.
Phong Bất Yếm hơi hơi nghiêng đầu, mặc dù người bên cạnh cái gì cũng không nói, nhưng hắn quá hiểu đối phương, chỉ cần một ánh mắt mà thôi, Phong Bất Yếm đã nhìn ra được khát vọng và tiếc nuối của Sở Thời Thời.
Phong Bất Yếm nói: "Nếu thật sự muốn xuống biển chơi thì cũng không phải là không có cách nào."
"Em biết." Sở Thời Thời gật đầu: "Em mặc đồ lặn rồi."
"Anh không phải nói cái này." Phong Bất Yếm cười một tiếng: "Che camera lại không phải được rồi sao? Camera không quay được em, còn không phải là tùy em muốn chơi như thế nào thì chơi sao."
【???】
【Phong đội anh nghe thử xem anh nói có phải là tiếng người nói không vậy?!】
【Che camera? Tổ chương trình các người mau tới quản khách quý của các người đi!!!】
【A a a bé cưng Sở Sở đừng nghe hắn! Đừng nghe a a a [điên cuồng.jpg]】
Sở Thời Thời theo bản năng liếc mắt nhìn thoáng qua camera, kinh ngạc hỏi: "Còn có thể như vậy sao?"
Phong Bất Yếm đúng tình hợp lý: "Tổ chương trình cũng không nói là không được che camera."
Sở Thời Thời vẫn còn chút do dự: "Chuyện này...có phải là không tốt lắm không? Khán giả có thể có ý kiến không? Dù sao cũng là chương trình phát sóng trực tiếp, nếu che camera thì..."
"Thì có liên quan gì." Phong Bất Yếm chậc một tiếng: "Lúc chúng ta đi toilet tắm rửa, camera chẳng lẽ cũng phải luôn bật ư?"
Sở Thời Thời hơi khựng lại, vậy mà lại cảm thấy Phong Bất Yếm nói cũng có chút có lý.
"Còn có lúc ngủ tối." Phong Bất Yếm đột nhiên tiến đến gần, hạ thấp giọng thì thầm bên tai Sở Thời Thời: "Hơn nửa đêm, anh không chỉ muốn tắt màn hình, anh còn phải tắt luôn cả âm thanh."
Vây tai Sở Thời Thời run lên, trong nháy mắt đã hiểu rõ ý của Phong Bất Yếm.
"Đừng làm loạn mà --" Sở Thời Thời khẽ trừng đối phương một cái: "Trong thời gian quay chụp chương trình anh đừng nghĩ những chuyện này nữa!"
Phong Bất Yếm nhíu nhíu mày: "Chương trình phải quay đến nửa tháng, thời gian lâu như vậy, em nhịn được ư?"
Giọng nói của Phong Bất Yếm bị hắn đè xuống cực thấp, ngay cả biên độ mở ra khép lại của môi cũng cực nhỏ, chỉ có Sở Thời Thời gần như dán sát vào hắn mới nghe thấy.
Nhưng Sở Thời Thời vẫn theo bản năng liếc mắt nhìn camera, tim đập nhanh đến mức gần như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Cậu tung chân đá Phong Bất Yếm một cái, làn da từ cần cổ trở lên đều đỏ rực.
【Cái lão sắc lang này lại nói mấy lời cợt nhã gì vậy hả! Lại nói cái gì đó a a a!】
【Quá đáng lắm rồi huhuhu một chữ cũng không nghe thấy】
【Đáng ghét, lần này ngay cả khẩu hình môi cũng đọc không ra [tráng hán rơi lệ.jpg]】
【Bộ dáng thẹn thùng của bà xã Sở Sở thật sự tuyệt vời đáng yêu, cầu xin Phong ca nói nhiều lời cợt nhã một chút đi khà khà, tôi không nghe thấy cũng không sao, có thể nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng đáng yêu của bà xã là tôi đã thỏa mãn rồi [mắt lấp lánh nâng mặt.jpg]】
Sở Thời Thời không muốn tiếp tục chủ đề này với Phong Bất Yếm nữa, giận dỗi đi về phía bờ biển, Phong Bất Yếm cười khẽ hai tiếng, chân dài bước một bước theo sát bước chân của Sở Thời Thời, rất nhanh đã đi sóng vai với cậu.
Sở Thời Thời cũng không phải thật sự tức giận, chỉ là nghe Phong Bất Yếm nói những lời này trước camera, dù sao cũng khiến cậu cảm thấy có chút ngại ngùng.
Cảm giác được bàn tay Phong Bất Yếm vươn tới, cậu khẽ hừ nhẹ một tiếng, dùng bả vai nhẹ nhàng đụng hắn một cái, nhưng cũng không hất tay đối phương ra.
Nước biển hơi lạnh, lòng bàn tay người bên cạnh lại ấm áp vô cùng, cảm giác ấm áp đó dường như có thể thuận theo lòng bàn tay và cánh tay mà trực tiếp truyền đến tận sâu trong tim.
Sở Thời Thời nghiêng đầu nhìn Phong Bất Yếm một cái, đối phương cũng vừa vặn đang nhìn cậu, Sở Thời Thời cong mắt cười cười, nắm chặt tay Phong Bất Yếm hơn một chút.
Camera huyền phù an an tĩnh tĩnh đi theo sau lưng, hoàn toàn quay lại khung cảnh yên bình của bọn họ.
Có một khoảng thời gian rất dài, Phong Bất Yếm và Sở Thời Thời đều không nói chuyện, nhưng cho dù chỉ là nắm tay yên lặng đi song song trên bờ biển cũng khiến người ta cảm thấy hình ảnh này an bình lại ngọt ngào.
Mười ngón tay đan vào nhau, tháng năm tĩnh lặng.
【Quá ấm áp rồi huhuhu】
【Chụp ảnh màn hình rồi chụp ảnh màn hình rồi, hình nền mới đã có [chong chóng vui vẻ.jpg]】
【Đây chính là bầu không khí đặc biệt giữa các cặp tình nhân sao, độc thân từ trong bụng mẹ ghen tị khóc rồi huhuhu】
【Xin hỏi là sau khi trở thành thợ săn cấp S, Hiệp Hội Thợ Săn sẽ tặng một bà xã xinh đẹp giống bé cưng Sở Sở sao [mắt trông mong.jpg]】
Sở Thời Thời và Phong Bất Yếm đi dọc theo bờ biển rất lâu, hai người đều bỏ giày, mặc cho nước biển lạnh lẽo cọ rửa vào mu bàn chân, bãi cát bị nước biển làm ướt in lại dấu chân của bọn họ, một chuỗi rất dài, ngay cả bước chân cũng là đồng nhất.
Nơi xa có ánh trăng mông lung, Sở Thời Thời ngẩng đầu nhìn mặt biển yên tĩnh, có chút ngo ngoe rục rịch.
Phong Bất Yếm đáy mắt mang theo ý cười nói: "Muốn đi thì đi đi, camera giao cho anh."
Sở Thời Thời mím mím môi, hai người mini trong lòng đánh nhau một trận, cuối cùng vẫn là người mini mong ngóng biển đã chiếm thế thượng phong.
Sở Thời Thời gật đầu nói: "Được."
Sau đó cậu cười áy náy với camera, buông tay Phong Bất Yếm, cởi áo khoác ra chạy về chỗ sâu trong biển, bóng dáng mảnh khảnh rất nhanh đã biến mất trong nước biển u ám.
Camera huyền phù theo bản năng muốn đuổi theo Sở Thời Thời, lại bị Phong Bất Yếm tay mắt nhanh lẹ túm lấy.
【???】
【Phong Bất Yếm tôi khuyên anh tốt nhất nên buông camera ra!!!】
【Anh xem xem chuyện anh làm có ra dáng con người không vậy?! [hùng hùng hổ hổ.jpg]】
【Để tôi xem đuôi cá xinh đẹp củ bà xã nhân ngư đi! Để tôi xem điii [nước mắt tuôn trào.jpg]】
Phong Bất Yếm thu hết làn đạn vào đáy mắt, cũng cởi áo khoác đi về chỗ sâu trong biển.
Phong Bất Yếm vẫn luôn nắm chặt camera, đột nhiên hỏi một câu: "Muốn xem đuôi của bà xã tôi như vậy à?"
【Muốn muốn muốn】
【Chỉ cần để tôi xem đuôi cá xinh đẹp của bà xã một cái, tôi chớt cũng không còn gì luyến tiếc [bi tráng thề.jpg]】
【Đến bây giờ vẫn chưa che camera, có phải Phong đội định mang chúng ta đi xem bà xã xinh đẹp hay không [mắt trông mong.jpg]】
【Phong đội, anh chính là Phong đội tốt nhất trên thế giới, xin hãy để chúng tôi nhìn một cái đi! Chỉ một cái thôi!!!】
Phong Bất Yếm ừ một tiếng nói: "Được thôi, nhìn một cái."
Hắn nói, bắt đầu điều chỉnh hướng của camera, để ống kính đối diện với đáy biển sâu.
Sở Thời Thời đã sớm bơi ra xa, camera quả thực có thể bắt được bóng dáng của cậu, nhưng bóng dáng kia rơi vào ống kính cũng chỉ còn lại một chấm nhỏ to bằng hạt mè, màu lam nhạt, giống như một chú đom đóm lạc đường trong đáy biển.
Phong Bất Yếm chỉ chỉ chấm sáng nhỏ kia nói: "Nhìn thấy chưa?"
【Xa quá nhìn không rõ í】
【Lại gần một chút đi cầu xin đấy, chỉ nhìn thấy một cái chấm [mèo con rơi lệ.jpg]】
"Nhìn không rõ phải không?" Phong Bất Yếm cười khẽ một tiếng: "Nhìn không rõ là đúng rồi, tôi cố ý."
---
Cái nết của chả này, 10 Sở Thời Thời cũng không kéo lại nổi =)))
0 Nhận xét