Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế: Chương 61

Trứng Nhân Ngư Bảo Hộ Cấp Một Ở Tinh Tế
Chương 61

Sở Thời Thời trả lời tin tức của Nghiêm Thu Hồ, nói video vô cùng hoàn mỹ, cậu và Phong Bất Yếm đều cảm thấy không cần sửa.

Nghiêm Thu Hồ trả lời cậu một chữ 'được', qua một hồi, cô lại gửi tới một đường link tinh bác: [Bộ công vụ đã đăng video.] 

Sở Thời Thời có chút kinh ngạc: "Nhanh vậy sao?"

"Nằm trong dự kiến." Phong Bất Yếm nói: "Từ sau khi bộ trưởng Nghiêm công bố chuyện của tộc nhân ngư, khoảng thời gian này Hiệp Hội Thợ Săn vẫn luôn nằm trong trung tâm dư luận, tổng bộ nhất định sẽ tạo áp lực cho Bộ công vụ, để bọn họ nhanh chóng giải quyết dư luận lần này."

Nếu không phải bất đắc dĩ, Nghiêm Thu Hồ hiểu rõ tính cách xã khủng của Sở Thời Thời chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa ra kế hoạch để cậu quay video. 

Sở Thời Thời khoảng thời gian này vẫn luôn chìm đắm trong đặc huấn, mỗi ngày huấn luyện xong đều mệt đến ngã đầu liền ngủ, căn bản không có quá nhiều tinh lực quan tâm đến dư luận trên tinh võng.

Sự chú ý của thế giới này đối với tộc nhân ngư vượt xa tưởng tượng của Sở Thời Thời. Nhưng cũng may mà thái độ của mọi người với tộc nhân ngư đều là thiện ý, cho dù là những người nghi ngờ Bộ công vụ, phần lớn điểm xuất phát cũng bởi vì không hy vọng tộc nhân ngư bị lôi ra để xào nhiệt độ.

Chỉ là vất vả cho bộ trưởng Nghiêm và các thợ săn Bộ công vụ thôi, Sở Thời Thời thầm nghĩ.

Cậu mở đường link mà Nghiêm Thu Hồ gửi tới, nó hiển thị thời gian đăng video của Bộ công vụ là một phút trước, nhưng bài đăng tinh bác này chỉ trong thời gian một phút ngắn ngủi đã có mấy chục vạn lượt thích, khu bình luận càng là không thể tải nổi nội dung.

Sở Thời Thời kiên nhẫn đợi một hồi lâu, bình luận phía dưới bài đăng tinh bác này mới hiển thị bình thường.

【Má ơi má ơi má ơi!!!】

【Mẹ ơi, là nhân ngư còn sống [Rớt cằm.jpg]】

【Video không có xử lý hậu kỳ, đuôi cá là thật a a a】

【Chắc không phải là có người mang đuôi cá giả nhân ngư chứ...】

【Nhân thể học học giả không mời tự đến, đuôi cá giả là có thể nhìn ra được, tư thế và cơ bắp phát lực lúc bơi trong nước đều rất kỳ quái, nhưng cách phát lực đuôi cá của vị nhân ngư này trong video này hoàn toàn không giống với nhân loại và những chủng tộc hình người khác, không thể nào là giả được

【Bộ trưởng Nghiêm không phải là người sẽ lấy chuyện này ra đùa giỡn, những người nghi ngờ thậm chí là công kích Bộ công vụ thì đều bớt over thinh kinh một chút đi】 

【Đẹp quá, thật sự quá đẹp a a a】

【Tôi khóc rồi, tại sao nhân ngư đẹp như vậy lại đội một cái đầu gấu trúc [Gấu trúc: vô cùng hoài nghi.jpg]】

【Bộ trưởng Nghiêm từng nói nhân ngư kia không muốn bị quấy rầy, cho nên mới đội mũ đầu trùm khi lên hình】 

【Đạo lý tôi đều hiểu, nhưng tại sao lại là đầu gấu trúc [Đờ đẫn.jpg]】

【Nhắc nhở thân thiện, phút thứ ba giây hai mươi tám của video, nhớ là bật tốc độ x0.1, phóng to rồi làm rõ nét [Đầu chó.jpg]】

【Cả nhà mình ơi ảnh đây nè, mang đi đi không cần khách sáo [Ảnh động chậm được phục chế chất lượng cao.gif]】

Sở Thời Thời click mở ảnh chụp ra xem một cái, cả người đều ngây dại: "Ánh mắt của bọn họ là cái gì vậy? Chưa đến một giây cũng có thể chụp được?"

Trong ảnh động, nhân ngư đuôi xanh đang bơi lội vui vẻ, nước biển làm cho đầu gấu trúc trên đầu cậu lệch đi một chút. Nhân ngư giơ tay nhẹ nhàng kéo lấy phần dưới của đầu gấu trúc, đội đầu gấu trúc ngay ngắn lại.

Bởi vì bị làm chậm, trong nháy mắt đầu gấu trúc suýt nữa bị trôi đi, đường quai hàm ưu mỹ và nửa sườn mặt nghiêng của thanh niên đã lộ ra trong ống kính.

Cho dù là làm chậm cũng chỉ xuất hiện chưa đến một giây đồng hồ, Sở Thời Thời kinh ngạc nói: "Dân mạng đều là hoả nhãn kim tinh à?"

May mắn thay lúc đó cậu rất nhanh đã đội lại đầu gấu trúc, nếu không hiện tại bị dân mạng chụp ra có lẽ không chỉ là nửa sườn mặt nghiêng của cậu.

Phong Bất Yếm ghé đầu lại nhìn một cái, đột nhiên nhíu mày nói: "Chậc."

Sở Thời Thời thuận theo tầm mắt của hắn nhìn lại ---

【Tôi tuyên bố! Đây là bà xã mới của tôi!!!】

【Vợ đẹp quá [Hít hà hít hà.jpg]】

"... Mấy cư dân mạng này không biết kiềm chế chút nào cả." Sở Thời Thời cười gượng hai tiếng nói: "Anh ăn dấm rồi?" 

Phong Bất Yếm nheo mắt, không nói chuyện.

Sở Thời Thời trong lòng cười khì khì một tiếng, tiếp tục lướt bình luận.

【Có ai cảm thấy cái đầu gấu trúc này có hơi quen mắt...】

【Tôi nhớ ra rồi! Trong phát sóng trực tiếp phiên tòa của Lệ Thâm mấy ngày trước! Có một đầu gấu trúc ngồi ở ngay vị trí hàng đầu, ngay bên cạnh Phong đội!!!】

【Má ơi tôi nhớ đầu gấu trúc kia! Lúc đó tôi còn đang nghĩ rốt cuộc thân phận của đầu gấu trúc này là gì dị, lại có thể cùng ngồi ở hàng đầu với Phong đội, chẳng lẽ đầu gấu trúc đó là mầm non nhân ngư vừa mới trở về [Rơi vào trầm tư.jpg]】

【Đồng ý, rất có thể mà!】

【Mọi người đều biết Phong đội thích làm nhiệm vụ thăm dò, tôi xin phép đoán bừa một chút, người tình cờ tiếp nhận nhiệm vụ thăm dò tinh cầu nhân ngư lúc đầu chính là Phong đội, sau đó Phong đội đã gặp được nhân ngư, đưa cậu ấy về tinh cầu thợ săn, muốn khởi động lại tài khoản của nhân ngư lại phát hiện tài khoản đã bị người khác trộm mất, thế là Bộ công vụ truy tìm tới Lệ Thâm, có sau đó là phiên tòa và sự kiện công bố tộc nhân ngư...】

Sở Thời Thời trợn mắt há mồm nhìn thấy bình luận này, dân mạng hiện tại đều là thám tử à? Ngoại trừ thời gian và cách thức Phong Bất Yếm gặp cậu không đúng, những cái khác toàn bộ đều đoán trúng! 

Sở Thời Thời đột nhiên có chút lo lắng, với tinh thần thám hiểm như này của dân mạng, chẳng lẽ không bao lâu nữa đã có thể lột sạch áo choàng của cậu?

Căn cứ Liệt Dương của Phong Bất Yếm... sẽ không bị người ta dẫm nát chứ?

Sở Thời Thời len lén liếc Phong Bất Yếm một cái, trước khi đối phương phát hiện lại thu hồi tầm mắt, nhíu mày hốt hoảng.

Giọng nói của Phong Bất Yếm đột nhiên từ bên tai truyền đến: "Hòn đá nhỏ, há miệng."

Sở Thời Thời theo bản năng nghe theo âm thanh mà há miệng, một viên kẹo đường vừa cay vừa mát được nhét vào miệng cậu, đụng vào răng phát ra tiếng cạch nhỏ.

Là thuốc đặc trị xã khủng.

Sở Thời Thời mím môi, mùi bạc hà quen thuộc làm cậu theo bản năng bình tĩnh lại.

Phong Bất Yếm cũng không hoảng, cậu hoảng cái gì chứ? Cho dù căn cứ Liệt Dương thật sự bị san bằng, vậy cũng là chuyện Phong Bất Yếm nên lo lắng.

Nghĩ như vậy, Sở Thời Thời lập tức không hoảng nữa, thậm chí còn tiếp tục vui vẻ lướt bình luận, thả like cho mấy bình luận đoán trúng.

Đột nhiên, phía trên màn hình có một tin tức được đẩy tới, chắn tầm mắt của Sở Thời Thời.

Sở Thời Thời theo bản năng muốn tắt tin tức được đẩy tới, nhưng khi nhìn thấy nội dung kia, ngón tay run lên liền nhấp vào.

【Đoán cậu thích: Có ai đến muốn hỏi Phong Bất Yếm không? Hắn dựa vào cái gì mà bá chiếm bảng xếp hạng thợ săn muốn được gả nhất toàn tinh tế liên tiếp ba năm?】

Bình luận có độ hot cao nhất ở dưới bài đăng tinh bác này là:【Dựa vào hắn đẹp trai, dựa vào hắn ngầu lòi, dựa vào hắn cho đến bây giờ vẫn còn độc thân, cho nên yêu không có gánh nặng [Thèm chớt tôi.jpg]】

Bình luận có độ hot cao thứ hai:【Cái gì mà thợ săn muốn được gả nhất, anh ấy là chồng tôi mà [Đầu chó.jpg]】

Bình luận có độ hot cao thứ ba:【Bà xã duy nhất của Phong Bất Yếm: Khuyên mọi người xóa bình luận, hiện tại tôi rất không vui, chồng tôi đang ôm tôi an ủi đây [Mỉm cười.jpg]】

Tay lướt bình luận của Sở Thời Thời lập tức cứng đờ.

Dân mạng mấy người sao lại thế này! Sao lại gọi bạn trai người khác là chồng!!! Phong Bất Yếm rõ ràng là chồng của cậu mà!!!

Sở Thời Thời giận đến mức vây tai cũng phành phạch nhảy ra, Phong Bất Yếm thấy thế hỏi: "Làm sao vậy?"

Sở Thời Thời dời màn hình đến trước mặt hắn: "Anh xem."

Phong Bất Yếm nhanh chóng quét mắt một vòng, nhướng mày cố ý trêu chọc: "Dân mạng nói đùa thôi."

"Nói đùa cũng không được." Sở Thời Thời lẩm bẩm chỉ chỉ trỏ trỏ: "Rõ ràng anh đã không còn độc thân, tại sao bọn họ có thể gọi bạn trai người khác là chồng chứ?"

Cậu lẩm nhẩm lầm nhầm một mình nửa ngày, lại không nghe thấy Phong Bất Yếm, trả lời, thế là trừng mắt nhìn hắn: "Sao anh không nói chuyện?"

Phong Bất Yếm đã cười đến mức sắp không thấy mắt đâu rồi: "Em ăn dấm rồi." 

Sở Thời Thời hơi sửng sốt: "Không có!" 

Phong Bất Yếm ý cười càng sâu: "Có rồi." 

Sở Thời Thời: "Không có, em nhất định không ăn dấm."

"Được rồi, em không ăn dấm." Phong Bất Yếm thở dài: "Vậy thì thôi, cứ để bọn họ nói đi, dù sao miệng mọc trên người người khác, bàn phím cũng ở trong tay người khác, bọn họ muốn nói gì anh cũng không quản được."

Hắn sờ sờ cằm, giọng điệu nghe có vẻ rất qua loa: "Chậc, anh nhớ rõ lúc trước từng thấy bình luận còn quá đáng hơn, cái gì mà 'Phong Bất Yếm đang nằm trên giường tôi', cái gì mà 'Hôm qua vừa lĩnh chứng, ngày mai đi tuần trăng mật thật vui'...."

Hắn càng nói sắc mặt Sở Thời Thời càng khó coi, hai bên vây tai run rẩy như thể lắp thêm một cái động cơ mini. Cậu dùng sức nắm chặt thiết bị đầu cuối trong tay, màn hình ánh sáng cũng vì thế mà vặn vẹo một chút.

Phong Bất Yếm bật cười: "Không ăn dấm à?"

Sở Thời Thời không nói gì, lam mâu sắc bén như thể giây tiếp theo sẽ phải rút đao ch.ém người: "Hừ."

Đây là lần đầu tiên Phong Bất Yếm nhìn thấy bộ dáng này của Sở Thời Thời. Kể từ khi xác định quan hệ tới nay, hòn đá nhỏ của hắn trong chuyện tình cảm vẫn luôn biểu hiện rất bị động. Đây là lần đầu tiên đối phương bộc lộ ra dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ như vậy.

Dục vọng chiếm hữu với hắn.

Phong Bất Yếm không thể không thừa nhận, tâm trạng của hắn hiện tại rất tốt. Nhưng tâm trạng tốt đi chăng nữa thì vẫn phải dỗ dành người yêu đang xù lông.

Hắn đột nhiên nhẹ giọng nói: "Hòn đá nhỏ, nhìn anh này."

Sở Thời Thời theo bản năng quay đầu nhìn hắn, nghênh đón cậu chính là một nụ hôn dịu dàng mà triền miên của Phong Bất Yếm.

Nụ hôn này không mang theo bất kỳ dục vọng nào, chỉ có sự an ủi ngập tràn và khoái cảm hòa quyện của môi lưỡi.

Sở Thời Thời bị hôn đến mơ mơ màng màng, đột nhiên nghe thấy một tiếng răng rắc nhỏ, giống như âm thanh đặc hiệu màn trập khi máy chụp ảnh.

Cậu nhẹ nhàng đẩy vai Phong Bất Yếm một cái, đầu hơi lùi lại một chút liền nhìn thấy Phong Bất Yếm đang cầm thiết bị đầu cuối, ống kính hướng về phía hai người, dường như đang chụp ảnh.

Phong Bất Yếm quả thật đang chụp ảnh, hắn chụp lại ảnh hai người hôn môi, hiện tại đang chỉnh sửa ảnh.

Sở Thời Thời có chút mờ mịt: "Anh rảnh rỗi hay sao mà chụp ảnh này làm gì?"

"Ai nói là rảnh rỗi?" Phong Bất Yếm ngẩng đầu liếc cậu một cái, khẽ nhướng mày, động tác trong tay lại không dừng lại: "Anh có việc, hơn nữa còn là việc lớn."

Sở Thời Thời nhất thời không phản ứng kịp: "Việc lớn gì?"

"Nếu em không thích người khác gọi anh là chồng, anh cũng không thích người khác gọi em là vợ." Phong Bất Yếm nói: "Để ngăn chặn loại tình huống này --"

Sở Thời Thời hơi mở to mắt, đột nhiên nhận ra Phong Bất Yếm muốn làm gì.

Phong Bất Yếm đã nhanh chóng cắt ảnh và biên tập xong văn bản, hai người trong ảnh đã bị photoshop chỉ còn cằm và cổ, một người có đường hàm kiên nghị sắc bén, người còn lại thì lại càng mềm mại tinh xảo.

Cằm của hai người thân mật dán chặt vào nhau, tuy rằng phần từ trên cằm trở lên không được cắt vào trong ảnh, nhưng không khó để nhận ra hai người đang làm gì.

Mà văn bản do Phong Bất Yếm gõ cũng rất đơn giản, chỉ có bốn chữ ngắn ngủn: [Có bà xã rồi.]

Trái tim Sở Thời Thời đột nhiên đập mạnh một cái.

"Tinh Bác đã biên tập xong, nhưng vẫn chưa đăng lên." Phong Bất Yếm nhẹ giọng nói: "Nếu em không muốn, anh có thể xóa bản nháp ngay lập tức, nếu em muốn thì..."

Phong Bất Yếm khóe miệng ngậm ý cười nhìn Sở Thời Thời, dịu dàng nói: "Hòn đá nhỏ, chúng ta công khai đi."

Tác giả có lời muốn nói:

Phong Bất Yếm: Gọi bà xã người khác là bà xã [Đà me.jpg]

Sở Thời Thời: Gọi ông xã người khác là ông xã [Đà me.jpg]

*Cho ai chưa load kịp, đà me là vietsub của dừng lại trong tiếng Nhật đó nhe, cũng hay xuất hiện trong bộ này í.

Chương Trước

Chương Sau

Đăng nhận xét

0 Nhận xét